Chiến Thần Phong Vân

Chương 644: Chương 644: Ép cưới




Nhà họ Trình giăng đèn kết hoa, vô cùng vui mừng, nhóm người hầu đang bận rộn trang trí sân nhà.

Trong phòng khách, người nhà họ Trình vui vẻ tụ họp, vừa nói vừa cười thuận hòa đầm ấm.

Người bố Trình Nhất Thiên bị bệnh cũng ngồi trong đám người, vẻ mặt hồng hào, cười không ngớt miệng.

Đâu có chút nào giống đang bị bệnh chứ?

Chuyện gì thế này? Bọn họ đang lừa cô sao?

Trình Hạ Vũ nhíu chặt mày.

Lúc này, mẹ hai Mạc Khả Như đã phát hiện ra Trình Hạ Vũ, vội vàng đi lên đón tiếp rất nhiệt tình: “Mọi người mau xem ai về rồi này. Cá Nhỏ à, mau vào đây mau vào đây”

Mẹ hai Mạc Khả Như kéo tay Trình Hạ Vũ đi vào phòng khách.

Mọi người nhà họ Trình đều vây lấy cô, ân cần hỏi han.

“Cá Nhỏ à, cuối cùng con cũng về rồi, chúng ta đợi con lâu lắm rồi đó”

“Đi cả quãng đường dài mệt rồi đúng không? Mau uống chén trà cho thấm giọng đi”

“Ha ha, Cá Nhỏ, lần này con lập công lớn cho nhà họ Trình rồi đó”

Bố cô, Trình Nhất Thiên, cũng vui mừng nở nụ cười nhìn Trình Hạ Vũ: “Cá Nhỏ, đến ngồi bên cạnh bố này”

Trình Hạ Vũ triệt để mơ hồ rồi.

Rốt cuộc là chuyện gì thế này?

Người nhà họ Trình trước nay bài xích lạnh nhạt với cô, sao đột nhiên lại nhiệt tình với cô như thế?

Đây thật sự là đãi ngộ dành cho khách quý mà.

Trình Hạ Vũ chẳng vui lên được chút nào: Xây ra việc bất thường thì chắc chắn có điều gian trát Cô nuốt một ngụm nước bọt, hỏi: “Bố à, mọi người sao vậy ạ? Nhà họ Trình chúng ta giăng đèn kết hoa, trang hoàng rực rỡ như vậy là định làm gì thế ạ?”

Trình Nhất Thiên cười ha ha: “Con bé ngốc này, con đúng là người ngốc có phúc của người ngốc mà. Tất cả những thứ này đều là chuẩn bị cho con đó”

Trình Hạ Vũ: “Chuẩn bị cho con ư? Con… con làm sao cơ?”

Trình Nhất Thiên: “Con bé này, con được một nhân vật lớn chọn trúng rồi. Người ta sẽ đến cầu hôn ngay bây giờ đấy. Nhân vật lớn đó.

quyền thế ngút trời, giàu có ngang cả một quốc gia. Nếu con có thể gả cho người ta thì nhà họ Trình chúng ta cũng có thể theo đó mà lên như diều gặp gió, cá chép hóa rồng rồi!”

Âm!

Đầu Trình Hạ Vũ lập tức nổ tung.

Bọn họ lừa cô tới đây lại là để ép cô kết hôn!

Đã từng biết người đàn ông hoàn mỹ như anh rể Diệp Huyên Tân, sao cô có thể vừa ý người đàn ông nào khác nữa?

Huống hồ người nhà họ Trình là vì lợi ích mà sắp xếp hôn nhân cho cô, là hôn nhân thương mại, đối tượng chắc chắn không phải thứ tốt lành gì.

Gô thà độc thân cả đời, chăm con cho chị và anh rể cả đời, cũng không muốn gả đi.

Cô từ chối không hề do dự: “Con không gả: Trình Nhất Thiên lập tức trở mặt: “Thứ hư đốn này. Còn dám nói năng lung tung nữa, coi chừng tao không khách khí với mày”

Mẹ hai Mạc Khả Như giả mù sa mưa nói “Được rồi lão Trình à, ông chấp nhặt với trẻ con làm gì? Cá Nhỏ à, nghe mẹ hai khuyên một câu này. Đối phương là gia đình có quyền thế, nếu con gả qua đó thì ngày nào cũng được ăn ngon uống ngon, làm bà chủ, chẳng phải là tốt lắm hay sao? Vả lại nhà họ Trình cũng có thể vì con mà lên như diều gặp gió.

Đến lúc đó, con chính là ân nhân lớn của nhà họ Trình chúng ta rồi. Chuyện tốt một mũi tên trúng hai đích, con có đốt đèn lồng cũng không tìm thấy đâu”

Có điều, tâm ý Trình Hạ Vũ đã quyết: “Con sẽ không gả đâu. Nếu bố đã không sao thì con đi đây”

Nói xong, Trình Hạ Vũ liền quay người muốn rời đi Trình Nhất Thiên tức muốn chết: “Hôm nay mày dám ra khỏi cửa lớn nửa bước, tao sẽ đánh gãy chân mày! Người đâu, đưa nó đi thử áo cưới.”

Không hề hỏi ý kiến của cô mà đã chuẩn bị xong hết cả áo cưới.

Thế này coi cô như công cụ, tùy ý chỉ phối Trình Hạ Vũ càng tức giận hơn, không những không dừng bước lại mà còn tăng nhanh tốc độ.

Nụ cười của mẹ hai cũng cứng lại. Bà ta đột nhiên xông lên, giáng một cái tát vào mặt Trình Hạ Vũ: “Cái thứ gì vậy chứ? Hòa nhã với mày một chút mà mày coi mình là công chúa thật đấy à? Hôm nay mày gả cũng phải gả, không gả cũng phải gả”

Ong!

Đầu Trình Hạ Vũ bị đánh cho kêu lên ong ong, hai hàng nước mắt nóng hổi lăn xuống theo khóe mắt.

Tâm trạng cô có chút mất khống chế: “Hôm nay dù các người có đánh chết tôi, tôi cũng không gả đâu!”

“Súc sinh!” Trình Nhất Thiên tức giận đập bàn: “Tao là bố mày, tao kêu mày gả cho ai thì mày phải gả cho người đó, không có tư cách phản kháng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.