Chiến Thần Phong Vân

Chương 1844: Chương 1844: Ngài là Thần soái






Âm Tam Nhi trợn tròn mắt.

Đây là tình huống gì?

Là tình huống đặc biệt gì cơ chứ?

Sao lại có cảm giác như bị núi lớn áp chế gắt gao, không có cách nào cử động được?

Nhưng xung quanh vẫn còn không khí mà, hơn nữa đây là phòng ngủ, sao có thể có núi.

Mới sáng sớm gặp quỷ rồi.

Gã run rẩy nhìn về hướng Diệp Huyền Tần, lại phát hiện anh cũng đang nhìn mình cười gần.

Là anh ta giở trò quỷ sao?

Sao anh ta có thể mạnh đến như vậy?

Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Nói tạo biết, ai là người sai sử mày giết tao.”

Thanh âm của Âm Tam Nhi cực kỳ run rẩy: “Anh... sao anh có thể làm được?” “Tôi đang bị làm sao?”

Diệp Huyền Tần nói: “Mau trả lời câu hỏi của tao.” “Còn dám phí lời, tao đem mày quăng ra ngoàicửa sổ”

Âm Tam Nhi hoảng sợ: "Tôi... tôi không biết.” “Lúc đối phương cùng tôi giao dịch vẫn luôn đeo mặt nạ, tôi thật sự không biết.”

Chà!

Diệp Huyền Tần thở dài nói: “Nếu như mày đã muốn chết thì tạo thành toàn cho mày.”

Nói xong, anh điều khiển khí kình thực thể hóa, quấn Âm Tam Nhi “bay” về hướng cửa sổ. Cuối cùng, thân thể Âm Tam Nhi vẫn lơ lửng bên ngoài cửa sổ, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.

Đáng thương cho Âm Tam Nhi, ngay cả cử động một chút cũng không được, chỉ có thể nhìn chằm chằm mặt đất cách mình trăm mét.

Gã thật sự bị dọa sợ đến choáng váng.

Chủ tử của gã là Dương Vạn Minh có chứng sợ độ cao rất nghiêm trọng, gã làm sao có thể không sợ đây?

Nếu không phải tổ chất tâm lý gã vượt trội, chắc đã sớm sợ ngất đi rồi.

Mắt thấy thân thể mình sắp rơi xuống, Âm Tam Nhi vội vã cầu xin: “Tôi nói, tôi nói “Hãy tha cho tôi.

Diệp Huyền Tần lên tiếng: “Nói, là ai phái mày đến giết tạo” “Đừng có mà bịa chuyện, tao gần như có thể đoán được ai muốn ra tay với tao.”

Âm Tam Nhi nói: “Là Dương gia Dương Vạn Minh,là Dương gia bảo tôi làm. “Dương Vạn Minh? Chưa nghe qua, ông ta là ai.” Diệp Huyền Tần hỏi lại.

Âm Tam Nhi trả lời: “Ông ấy làm chủ thế giới dưới lòng đất, hoàng đế Đất.” “Tao và ông ấy không thù không oán, thậm chí còn chưa từng gặp mặt, tại sao ông ấy lại muốn giết tao?" Diệp Huyền Tân hỏi.

Âm Tam Nhi đáp: “Bởi vì Lâm Vũ Minh, là Lâm Vũ Minh muốn giết anh." “Lâm Vũ Minh biết anh có chút quyền lực, nên không dám quang minh chính đại giết anh, cho nên mới nhờ vả Dương gia, lặng yên không chút tiếng động mà giết anh.”

Diệp Huyền Tần nghiến răng nói: “Lâm Vũ Minh Lâm Vũ Minh “Tôi còn chưa ra tay với ông, vậy mà ông đã ra tay trước rồi, thật thú vị, hay lắm.

Âm Tam Nhi đau khổ van xin: “Anh à, mau cho tôi vào đi, mau kéo tôi vào phòng đi.”

Thấy Âm Tam Nhi sắp bị dọa ngất, Diệp Huyền Tần điều khiển khí kình thực thể hóa kéo Âm Tam Nhi vào trong.

Ngay lúc này Âm Tam Nhi gần như muốn sụp đổ,

Gã vắt hết óc cũng không nghĩ ra, người đàn ông này sao có thể chế ngự thân thể gã ở khoảng cách như vậy.

Là gã chọc tới ma quỷ sao?Diệp Huyền Tần nói: “Tao hỏi mày, bên cạnh Lâm Vũ Minh có một nữ thư ký gương mặt Âu Mỹ, cái này chắc mày biết. “Thư ký đó, hiện giờ đang ở đâu?”

Âm Tam Nhi ngay lập tức lắc đầu: "Nữ thư ký gì chứ? Tôi không biết, tôi không biết...

Ha ha!

Diệp Huyền Tần cười lạnh một tiếng, sau đó điều khiến khí kình, nâng Âm Tam Nhi lên trần nhà sau đó nên mạnh xuống.

Rắc!

Sàn nhà thế mà lại bị làm nứt ra.

Âm Tam Nhi liên tục họ ra máu, răng cũng rớt hết vài cái.

Gã cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều bị đập vỡ hết cả. “Nói, nữ thư ký đó hiện giờ đang ở đâu, cô ta rất cuộc là ai!” Diệp Huyền Tần nói Âm Tam Nhi khóc lên: “Tôi... tôi thực sự không biết “Cầu xin anh ta cho tôi. Tôi bây giờ giúp anh nghe ngóng, chắc chắn sẽ nghe ngóng được.”

Diệp Huyền Tân lại nâng Âm Tam Nhi lên, sau đó quăng xuống.

Cú quăng này, gần như là bán cho Diệp Huyền Tần nửa cái mạng.

Ngay lúc này, cửa đột nhiên bị đẩy ra, Độc Lang, đẳng cấp Sát Lang chạy vọt vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.