Chiến Thần Phong Vân

Chương 758: Chương 758: Người ủng hộ trung thực của ngài Diệp




Mạnh Thúy Lan: “Hách Bạch Vô Thương người ta trong giới Tông Sư được coi là vô địch thủ, ý của cậu muốn nói cậu chính là Tông Sư hay sao?”

“Được vinh danh là hộ thần Diệp Tông Sư của tỉnh Hà Sơn, có phải là cậu hay không vậy Diệp Huyền Tần gật đầu nói: “Không sai.”

“Hahaha.’ Mạnh Thúy Lan cười lớn: “Mắc cười đến mức tôi muốn ra rơi cả người,”

Diệp Huyền Tân: “…

Cửa đột nhiên mở ra.

Ninh Tài Thân của Ngân hàng tư nhân Đại Thông bỗng bước vào bên trong Nhìn thấy ông ta, tinh thần Mạnh Thúy.

Lan và nhóm sát thủ bỗng cẳng thăng Đoạn thời gian trước ngân hàng tư nhân Đại Thông cùng liên thủ với Triệu Công Minh, nhưng mà thiếu chút nữa lại khiến cho cả nhà Diệp Huyền Tân nhà tan cửa nát, quan hệ của hai bên là kẻ thù.

Kẻ thủ vào đúng lúc then chốt này lại đến đây, chẳng lẽ là muốn gây bất lợi cho Diệp Huyền Tân!

Đám người của Mạnh Thúy Lan lậ tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đãi Tài Thân, ông đến đây để làm gì?”

Ninh Tài Thân lịch sự lễ phép nói: “Không ngờ được cô Mạnh của tập đoàn Sát Thủ Tử Dạ cũng ở đây.”

“Lần này tôi đến đây, là nghe theo mệnh lệnh của ông chủ đến để bảo vệ ngài Diệp.”

“Hả?” Mạnh Thúy Lan bối rối: “Các người không phải là kẻ thù của nhau sao? Ông uống lộn thuốc rồi hả hay sao mà đến bảo vệ kẻ thù”

Ninh Tài Thân vội vàng nói: “Cô Mạnh, cơm có thể ăn bừa, nhưng không thể nói bậy được nha.”

“Tôi, và cả Ngân hàng tư nhân Đại Thông, hiện tại đều là nhưng người trung thực ủng hộ ngài Diệp, vào nơi dầu sôi lửa bỏng, quyết không từ, sao lại có thể nói là kẻ thù được chứ!”

Ninh Dứt lời, ông ta đi đến trước mặt của Diệp Huyền Tần, khom người thật thấp chào hỏi: “Ngài Diệp, kẻ hèn này xin kính chào ngài.”

Diệp Huyền Tân sở hữu Thẻ Hoàng đế Bauhinia, một cuộc điện thoại duy nhất có thể huy động một ba triệu năm trăm nghìn tỷ đồng.

Bây giờ Ngân hàng tư nhân Đại Thông vô cùng hoài nghi, Diệp Huyền Tân là hoàng tử của một quốc gia nào đó.

Cây to này, Ngân hàng tư nhân Đại Thông đương nhiên sẽ ôm lấy cây to này rồi Chu chat Mạnh Thúy Lan và nhóm người sát thủ, không kìm hãm được trợn to hai mắt.

Tính huống gì thế, chúng tôi không nhìn lầm đó chứ.

Ngân hàng tư nhân Đại Thông ở trước mắt Diệp Huyền Tân ngoan ngoấn cúi đầu xưng thần!

Người này làm sao lại có thể nắm được Ngân hàng tư nhân Đại Thông vậy.

Anh rốt cuộc có được bao nhiêu bản lãnh!

Người đàn ông được thủ lĩnh nhìn chúng, quả nhiên không phải là người tầm thường.

Diệp Huyền Tân không nhận “Ông lại đến chỗ tôi để làm gì thế.”

Ninh Tài Thân nói: “Nghe nói Hách Bạch Vô Thương chuẩn ra tay với ngài Diệp.”

“Tôi lần này đến đây là nghe theo mệnh lệnh của ông chủ Ngân hàng tư nhân Đại Thông, đến đây để bảo vệ ngài Diệp.”

Diệp Huyền Tân: “Ồ, ông rất biết đánh lộn hay sao?”

Ninh Tài Thân lắc đầu: “Không biết đánh lộn, nhưng Ngân hàng tư nhân Đại Thông chúng tôi có tiền.”

“Ngài Diệp đừng xem thương sức mạnh của đồng tiền nha.”

Nói dứt lời, ông ta mở ra cái rương mật mã, bên trong là một máy vi tính xách tay.

Ninh Tài Thân giải thích nói: “Ngài Diệp, máy tình này có thể thâp nhập vào hệ thống bên trong tất cả ngân hàng Đại Hạ, năm trăm bốn mươi sáu ngân hàng hải ngoại, bao gồm luôn cả ngân hàng Thụy Sĩ…

“Tiền không thể trực tiếp giết người, nhưng có thể mua được lòng người.”

Diệp Huyền Tần thở dài một hơi: “Ôi, không phải chỉ là hai con sâu thối hay sao, tôi tùy tiện ra tay cũng có thể giết chết hai người bọn họ, cần gì đến các người đại động can qua như vậy chứ?”

Ninh Tài Thân: Mạnh Thúy Lan: “…”

Hiện tại ngay cả vũ trụ rộng lớn cũng không thể chứa nổi ngài Diệp Người phụ nữ xinh đẹp phó chủ tịch Tập đoàn Đế Hào, Đỗ Quyên vội vội vàng vàng chạy tới: “Ngài Diệp, không ổn rồi.”

“Vừa mới nhận được tin tức Âu Dương Ti Mệnh đang dẫn Hách Bạch Vô Thương vội vàng đi đến công ty của chúng ta, muốn đối phó với ngài.”

“Ngài xem… Chúng ta có nên đóng cửa ngừng kinh doanh một ngày hay không, ngài đi ra ngoài tránh đi một chút.”

Diệp Huyền Tân: “Mọi chuyện không cần hoảng sợ, lấy điện thoại ra, phát lên mạng xã hội”

Mọi người: Đổ Quyên nơm nớp lo sợ: “Ngài Diệp, tôi… Tôi không hiểu ý của ngài, ngài có phải là đang ám thị tôi báo cảnh sát xử lý đúng không ạ”

Diệp Huyền Tân: “Không có ám thị gì hết, chính là ý trên mặt chữ”

“Đợi một lát khi tôi xử lý hai con sấu chết thôi đó, mấy người bạn ở đây nhớ chụp lại úp lên mạng xã hội vòng bạn bè, để lưu lại kỷ niệm”

“Đi thôi, hôm nay, tôi sẽ vì Tập đoàn Đế Hạo mở ra một cửa thần.”

Anh sải bước lớn đi ra ngoài.

Mọi người đều cười khổ một cái, cũng đi theo ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.