Nhưng xét cho cùng thì buổi lễ phong vương vẫn đủ để gây chấn động toàn quốc, đối với Chiến thần Côn Luân mà nói chỉ cần đủ để chấn động cả Đại Hạ là đủ rồi.
Dưới sự háo hức mong đợi của mọi người, lễ phong vương vẫn được tổ chức như đã định sẵn. Chiến thần Côn Luân không thân bị như vị Vương Giả đầu tiên. Vị Vương Giả đầu tiên tuy rằng đã lộ diện nhưng lại đeo mặt nạ lên đọc diễn văn còn Chiến thần Côn Luân thì trực tiếp lên đối diện với công chúng.
Sau khi phát biểu xong, Chiến thân Côn Luân ẩn ý nhìn các khách mời, nói: “Tôi vô cùng cảm kích vì các vị đã đến dự lễ phong vương ngày hôm nay. Sau này nếu các vị có cần giúp đỡ tôi nhất định sẽ không khoan tay đứng nhìn”
Khách mời vô tay hoan nghênh, bọn họ biết Chiến thần Côn Luân chỉ là khách sáo nói như vậy thôi, bọn họ cũng không tưởng thật đầu Chỉ vì bọn họ tham dự lễ phong vương mà lại để cho Vương Giả giúp bọn họ, trên đời làm gì có việc tốt như vậy chứ
Tuy nhiên việc khiến mọi người không ngờ đến nhất là lại có một cô gái lại tin điều này, cô ta đứng lên nói: “Chiến thân Côn Luân, tôi muốn nhờ ông giúp tôi một việc.” Cô gái này chính là Trần Hạ Lan.
Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên nhìn cô ta. Trong cô ta đầu óc cũng có vẻ bình thường, sao lại có thể làm ra loại chuyện thần kinh như vậy. Chiến thân Còn Luân gật đầu: “Muốn tôi giúp việc gì cô cứ nói đi “
Trần Hạ Lan nói: “Tôi muốn tố cáo một người, mong Chiến thân Côn Luân có thể giúp tôi chủ trì công đạo”
Chiến thần Côn Luân hỏi: “Là ai?”
Trần Hạ Lan đáp: “Thân Soái, Diệp Huyền
Tân”
Tất cả mọi người đều bắt đầu xôn xao lên. Ai cũng biết Từ Lam Khiết - vợ của Thần Soái Diệp Huyền Tần là đứa con gái thất lạc nhiều năm của Chiến thần Côn Luân, cũng có thể nói Diệp Huyện Tân chính là con rể của Chiến thần Côn Luân. Dưới lẽ phong vương của Chiến thần Còn Luân tố cáo con rể của ông ta chẳng phải là muốn bởi lông tìm vết hay sao.
Chiến thân Côn Luân phất tay ra hiệu mọi người im lặng. Mọi người yên lặng. Có nói xem cỏ muốn tố cáo Diệp Huyện Tân việc giữ
Trần Hạ Lan nói: “Thần Soái chính là một tên phụ lòng bạc tình bạc nghĩa, là một tên cặn bã. Anh ta đùa giỡn tình cảm của người khác, vì một con hồ ly tinh mà bỏ rơi vợ của mình. Anh ta chính là súc vật, đến cả heo chỏ cũng không bang.”
Chiến thân Côn Luân nghị ngờ nói: “Hồ ly tinh? Ai?”
Trần Hạ Lan: “Chính là người vợ hiện tại của anh ta
Đảm động liên bùng nổ ngay tại chỗ, vợ của Thần Soái chính là Từ Lam khiết, con gái của Chiến thân Côn Luận đó. Sao cô ta lại dám đứng trước công chúng nói con gái của Chiến thần Côn Luân là hồ ly tinh... Cô ta xong đời rồi, Chiến thần Côn Luân không lấy mạng cô ta mới lạ đó.
Không ngoài dự đoán, Chiến thân Côn Luân liên tức giận: “Tôi cũng xem như là hiểu Thân Soái, tôi nghĩ cậu ta sẽ không làm ra chuyện tấn tận lương tâm như vậy. Nếu có không có chứng cứ thì tôi sẽ khiếu cáo cô tội vu khống”
“Tất nhiên là tôi có chứng cứ. Trần Hạ Lan lấy điện thoại ra, đem những bức hình chụp chung của cô ta và Diệp Huyền Tấn chiếu lên màn hình lớn.
“Mọi người xem đi, đây là bức ảnh Diệp Huyền Tần ở cùng với tôi khi anh ta nghèo khó nhất. Năm năm, tôi vì anh ta mà lãng phí hết năm năm thanh xuân, nhưng không ngờ đổi lại kết quả là bị anh ta bỏ rơi. Đây là bức ảnh Diệp Huyền Tần cầu hôn Từ Lam Khiết trước mặt tôi và người thân. Anh ta âm thâm qua lại với người bạn thân nhất của tôi, lại ở trong những dịp quan trọng mà ở trước mặt công chúng cầu hơn Từ Lam khiết. Anh ta chính là đang cố ý sỉ nhục tôi, khiến cho tinh than của tôi sa sút để không còn quấy rầy đến anh ta nữa. Anh ta bên ngoài thể hiện mình là một chính nhân quân tử nhưng lại âm thầm làm những việc mất hết nhân tính như vậy.”
Tiếng khóc của Trần Hạ Lan vang vọng khắp toàn trường, lại được truyền đến tất cả mọi ngóc ngách ở Đại Hạ thông qua truyện hình trực tiếp.