“Nộp mạng ra đây!” Trần Phi Hảo lao tới tấn công Tử Hàm!
Tử Hàm cũng hùng dũng xông lên!
Đùng!
Hai vị đại cường giả vừa giao chiến, trời šn sắc, bầu không khí đông đặc lại, thậm chí nhiệt độ của căn phòng cũng giảm xuống mấy độ, Vừa bắt đầu, cả hai đều ngang tài ngang sức, cực kì nóng nảy.
Chỉ thấy đáng thương cho căn phòng, đồ đạc đều bị ảnh hưởng bởi dư âm của đòn tấn công mà vỡ tan tành, thậm chí tường chịu lực cũng có thể sẽ bị sụp đổ bất cứ lúc nào.
Theo thời gian, Tử Hàm rơi vào thế bất lợi: tuổi ông đã cao nên sức bền không còn, dần dần lực bất tòng tâm, để lộ ra nhiều sơ hở.
Dù ông ta đã cố gảng hết sức để che giấu sơ hở, nhưng, giật gấu vá vai, nhiều lần ông ta suýt chút nữa bị dính đòn tấn công.
Cuối cùng, Trần Phi Hảo lợi dụng sơ hở, đấm vào ngực Tử Hàm!
Phụt!
Tử Hàm bị đánh nôn ra máu, ông ta bị đánh bay đi, đập vào tường rồi rơi xuống bàn.
Chiếc bàn vỡ tan, Tử Hàm cũng năm liệt ngay tại chỗ Ông ta cố gắng đứng dậy, nhưng vừa cử động thì lại nôn ra máu!
Một đấm của Trần Phi Hảo đã đánh phế Tử Hàm — kẻ giết người hàng đầu tỉnh Hà Sơn.
Người thì kinh ngạc, người thì sụt sịt, tỉnh thần không ổn định.
Điều kinh ngạc là Trần Phi Hảo không hổ danh là cấp tông sư, ra tay rất hung bạo!
Còn điều đáng tiếc là huyền thoại về kẻ giết người hàng đầu tỉnh Hà Sơn trong mười mấy năm qua lại kết thúc vội vàng như này.
Đại Hạ sau này sẽ không còn Tử Hàm nữa!
Chao ôi!
Diệp Huyền Tân nhìn Tử Hàm, cũng thở dài đây thất vọng.
Nhìn thấy hành động nhỏ này, Tử Hàm tức giận muốn đánh Diệp Huyền Tân: Ông đây vì cậu mà bị người ta đánh thành ra như thế này, cậu không an ủi, cảm thấy biết ơn thì thôi lại còn lắc đầu thở dài!
Lương tâm bị chó gặm mất rồi sao?
Diệp Huyền Tân đi lên, nói: “Vừa nãy ông chưa dùng hết sức mạnh”
Tử Hàm tỏ vẻ không hài lòng: “Tôi đã tuổi cao sức yếu, lực bất tòng tâm, không phát huy được toàn bộ sức mạnh nữa”
Diệp Huyền Tân lắc đầu: “Sai, quá sai”
“Võ giả, đặc biệt là cấp độ cường giả như ông, nhân tố tuổi tác ảnh hưởng không quá năm phần trăm với thực lực”
“Trong trường hợp của ông, thực ra là do huyệt thiên khiếu bị tổn thương, gây tắc nghẽn, điều này mới ảnh hưởng đến việc ông phát huy sức mạnh”
“Huyệt thiên khiếu năm ở lưng chừng thắt lưng, đóng vai trò như một liên kết để truyền sức mạnh”
“Huyệt thiên khiếu của ông bị tắc nghẽn, sức mạnh không được truyền đi, tất nhiên là sẽ không phát huy được hết toàn bộ sức mạnh”
Tử Hàm nhìn anh đầy nghỉ ngờ: “Cậu nói thật chứ? Sao tôi không biết huyệt thiên khiếu của mình bị tổn thương… huyệt thiên khiếu ở chỗ nào?”
Diệp Huyền Tân chỉ vào rốn của Tử Hàm: “Ở đây, Tử Hàm suy nghĩ một chút rồi nói mười năm trước tôi và Trần Phi Hảo đấu với nhau một, quả thật ông ta đã làm tôi bị thương ở chỗ này, nhưng không có vấn đề gì lớn vào thời điểm đó..”
“Cậu nói tôi không thể phát huy toàn bộ sức mạnh là vì huyệt thiên khiếu tắc nghẽn, vậy có cách gì chữa trị không?”
Diệp Huyền Tân: “Khi tôi nói với ông điều này thì tất nhiên là phải có giải pháp rồi”
“Ông cần phải điều dưỡng từ từ trong vài tháng mới có thể hồi phục. Nhưng hiện tại tôi có thể giúp ông khơi thông huyệt thiên khiếu, chỉ là sẽ chỉ tạm thời trong nửa giờ đồng hồi”
Tử Hàm gật đầu: “Cho dù tôi có thể hồi phục lại sức chiến đấu thời đỉnh cao trong năm phút thì cũng đủ để tôi tiêu diệt Trần Phi Hảo”
Diệp Huyền Tân: “Được”
Anh lấy kim châm cứu ra, cẩn thận đâm vào huyệt thiên khiếu của Tử Hàm: “Nào, ông thử xem”
Tử Hàm nhắm mắt, từ từ chuyển lực…
Khi mở mắt ra, đôi mắt nhợt nhạt của ông ta sáng lên, nước mắt giàn dụa.
Thông rồi, huyệt thiên khiếu thông rồi Trước đây, mỗi khi ông ta vận công đến sáu mươi phần trăm đều cảm thấy toàn thân đau nhức, nhất là ở vùng bụng đau đến mức như muốn nổ tung. Đau đớn khó nhịn.
Nhưng bây giờ, ông ta vận công một trăm phần trăm, lại chẳng hề có cảm giác đau đơn nào, Điều này có nghĩa là bây giờ ông ta có thể phát huy toàn bộ sức mạnh, đồng thời sức chiến đấu đã quay trở lại trạng thái đỉnh cao!
“Bạn nhỏ Diệp… Ân tình này, tôi sẽ nhớ mãi không quên” Tử Hàm nghẹn ngào nói.
Bây giờ ông ta giống như là dục hỏa trọng sinh, sao có thể không vui mừng được.