Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 361: Chương 361: Ba Người Đàn Ông “AI”




Cao Thiên Lâm hét lên một tiếng thảm thiết.

Giống như nóc nhà sắp bị xé toạc.

Làm sao anh ta có thể ngủ với ba người đàn ông?

Tất cả đều khỏa thân?

Đã xảy ra chuyện gì?

Ai có thể nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì?

Ngay lúc này Cao Thiên Lâm sắp gục ngã.

Tiếng hét của anh ta đã đánh thức ba người đàn ông mạnh mẽ.

Ba người liếc mắt nhìn Cao Thiên Lâm, cười nói: “Bé cưng, em tỉnh rồi à?”

KP HÚU?

Nghe thấy cách xưng hô của ba người, Cao Thiên Lâm sắp nôn ra hết bữa tối hôm qua.

Quá kinh tởm!

Cao Thiên Lâm nhanh chóng nhảy xuống giường, cảnh giác nhìn ba người: “Các người là ai? Tại sao lại xuất hiện ở đây?”

“Bé cưng là em tự mình đến phòng tụi anh, còn không mặc quần áo!”

“Bây giờ thưởng thức xong, quay mặt lại không nhận ai ư?

Cặn bã mài”Ủng hộ team dịch nhanh ra chương bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào!

Nhìn bộ dạng giống khuôn mặt của ba người, Cao Thiên Lâm thực sự muốn phát điên.

Rốt cuộc giữa anh ta và ba người đàn ông này đã xảy ra chuyện gì?

Anh ta phải nhanh chóng rời khỏi đây.

Cao Thiên Lâm vội vàng quấn chăn định rời đi, nhưng bị ba người bọn họ ngăn lại.

“Cưng à, bọn anh để em đi chưa?”

“Các người muốn làm gì? Cẩn thận tôi chỉnh đốn các người!”

Cao Thiên Lâm nhẫn nhịn cơn đau đớn trên người, cảnh cáo bọn họ.

“Cưng à em vẫn nên nhìn xem tối qua đã xảy ra chuyện gì đi?”

Một người đàn ông mạnh mẽ đưa máy ảnh cho Cao Thiên Lâm.

Nhìn thấy nội dung tục tíu trong đó, Cao Thiên Lâm thực sự muốn chết.

Anh ta thực sự đã bị hủy hoại bởi ba người đàn ông này.

“AI Tôi không muốn sống nữa!”

Cao Thiên Lâm sắp nỏi điên.

“Diệp Quân Lâm! Chắc chắn là Diệp Quân Lâm đã tính kế mình! Diệp Quân Lâm tôi sẽ không tha cho anhl”

Cao Thiên Lâm lập tức phản ứng lại.

Rời đi!

Cao Thiên Lâm muốn rời khỏi đây.

“Bé cưng em đừng đi, nếu cưng muốn đi, tụi anh sẽ công khai đoạn video này ra ngoài!”

Ba người đàn ông mạnh mẽ đe dọa.

Cao Thiên Lâm sợ chết khiếp.

Nếu video này lộ ra ngoài, anh ta thực sự không cần phải sống nữa.

Ngay cả cha mẹ anh ta cũng sẽ xấu hỗ đến chết!

“Thình thịch!”

Cứ như vậy, Cao Thiên Lâm bị ba người đè lại, muốn làm gì thì làm.

Tay Cao Thiên Lâm nắm chặt tắm khăn trải giường, rơi nước mắt vì tủi nhục.

Đây là giây phút nhục nhã nhất trong cuộc đời anh ta!

Đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với một người đàn ông!

Cuối cùng, khi Cao Thiên Lâm rời đi, anh ta bước đi khập khiếng, mặc quần áo của một người đàn ông vạm vỡ.

Nước mắt anh ta cứ chảy dài, dây thần kinh tê dại đến mức không còn cảm tháy đau.

Anh ta thực sự muốn nhảy khỏi tòa nhà.

Một điều bắt ngờ đã xảy ra như vậy.

“Hử? Anh Cao, anh sao vậy? Sao lại đi khập khiễng? Sao.

anh lại khóc?”

Đột nhiên vang lên giọng nói của Lý Tử Nhiễm.

Cao Thiên Lâm sợ hãi nhìn lên.

Không biết Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm xuất hiện ở đây từ khi nào.

“Đúng vậy, người anh em một thằng đàn ông trưởng thành khóc cái gì chứ? Xảy ra chuyện gì à?”

“Chậc? Sao miệng anh lại bị phá như thế? Trên cổ anh còn có vết hẳn, vết son trên mặt, mùi nước hoa trên người…”

Diệp Quân Lâm cau mày.

Bây giờ mỗi lời nói của Diệp Quân Lâm đều khiến Cao Thiên Lâm mở ra vết sẹo của anh ta, để anh ta nhớ lại nỗi đau vừa rồi!

Những dấu vết này chính là nỗi hỗ thẹn mà ba người kia mang đến cho anh ta!

“Người anh em tối qua anh đến chỗ quái quỷ gì thế? Quần áo này là của anh à?”

Diệp Quân Lâm nhắc nhở, làm nước mắt của Cao Thiên Lâm rơi không ngừng.

Càng ngày càng bị làm nhục.

Thậm chí anh ta còn thấy Lý Tử Nhiễm nhíu mày, vẻ mặt chán ghét nhìn anh ta.

Xong rồi!

Hoàn toàn xong rồi!

Trước mặt nữ thần hình tượng của anh ta bị mắt sạch rồi.

Đột nhiên Diệp Quân Lâm lại gần anh ta ngửi ngửi, sau đó nói với Lý Tử Nhiễm: “Vợ ơi em có ngửi thấy mùi gì không? Mùi trên người anh ta giống hệt mùi trên người ba chàng gay mà chúng ta đã gặp đêm qua?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.