Sau khi mọi việc xong xuôi, mọi người chuẩn bị làm lễ đổi tên.
Các phóng viên từ các phương tiện truyền thông và báo chí lớn đã đến. Tất cả đều chờ đợi buổi lễ này.
Trên quảng trường lớn phía trước tập đoàn Quân Lâm, sân khấu đã được dựng lên, các thiết bị hỗ trợ cũng đã được chuẩn bị đầy đủ, Diệp Thiếu Lâm tất nhiên đứng sau để chỉ đạo. Anh lại ngồi trong phòng làm việc của mình, nhìn toàn cảnh thành phố qua lớp cửa kính.
Từ đây, Diệp Quân Lâm cũng có thể nhìn rõ tình hình dưới quảng trường.
Người xuất hiện lần này là Kỳ Lân, nhưng anh ta cũng đeo kính râm.
“Tướng quân, chúng ta đi xuống chứ?”
“Đi thôi.”
Lúc này, Diệp Quân Lâm liếc mắt nhìn quanh. Anh có thể thấy có một nhân vật bí ẩn đang đi vào.
Họ đến từ thương hội ở Tô Hàng, hoặc có thể đến từ một công ty khác.
Mục cũng chỉ có một, tìm hiểu về thân phận của Lục Nam Hiên.
Bây giò là mười giờ.
Lễ đổi tên chính thức bắt đầu.
Ở dưới ánh mắt mong đợi của mọi người, Kỳ Lân bước vào bàn.Hãy click vào đây để ủng hộ 1 click quảng cáo cho tụi mình có động lực ra chương nhé!
Bên truyền thông, báo chí chụp ảnh không ngừng.
Từng tắm ảnh, từng đoạn video. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, không biết có bao nhiêu người đã bắt đầu điều tra lai lịch của người này.
Tuy nhiên, Kỳ Lân đeo kính râm. Độ khó để nhận diện khuôn mặt đã tăng lên quá nhiều.
Rất khó để điều tra được Lục Nam Hiên là thần thánh phương nào.
Tất cả các bên tìm kiếm một lúc mà không có kết quả.
Lục Nam Hiên đi theo bên cạnh những người phụ trách tập đoàn Quân Lâm và tập đoàn Diệp Thị.
Vợ chồng Lục Học Văn cũng đi tới đây. bọn họ cũng muốn chứng kiến khoảnh khắc này.
Kỳ Lân tuyên bố: “Vừa rồi, Tập đoàn Quân Lâm và tập đoàn Diệp Thị đã ký thỏa thuận sáp nhập. Kể từ bây giờ, hai tập đoàn đã hợp nhất thành một và chính thức đổi tên thành Tập đoàn Vân Đình.”
“Bùm bùm bùm…”
Những chùm pháo hoa bắn lên trời.
Đám người bên cũng trở nên ồn ào.
Vợ chồng Lục Học Văn đã rơi nước mắt.
Bọn họ ngẳng đầu, khóc mà nói: “Con trai, con có thấy được không? Công ty này đã được đặt theo tên con rồi.”
Phóng viên bên dưới vốn đã vô cùng sót ruột, hỏi nhanh: “Ông Lục Nam Hiên, mối quan hệ của ông với ông Lục Vân Đình từ Tập đoàn Quân Lâm là gì vậy? Có tin đồn rằng quan hệ giữa hai người là quan hệ chú cháu.”
“Đúng vậy. Ông Lục Học Văn cũng nói về quan hệ giữa ông cùng ông Lục Nam Hiên đi ạ.”
Các phóng viên tập trung sự chú ý của họ vào Lục Nam Hiên cùng Lục Học Văn.
Kỳ Lân cười bí hiểm: “Có quan hệ gì sao? Có chứ. Chúng tôi đều là người của nhà họ Lục.”
Những lời này ý vị sâu xa. Cũng có thể suy ra được rất nhiều nghĩa.
Ví dụ như chỉ cùng họ Lục, không có quan hệ gì cả.
Hoặc là họ thật sự là người một nhà.
Loại câu trả lời mơ hồ này là rắc rối nhất.
Các phóng viên cũng trông rất bắt lực.
Các câu hỏi tiếp theo cũng đều nói bóng nói gió, nhưng những câu trả lời của Kỳ Lân đều không hề có sơ hở nào cả.
Rất nhanh, phần phỏng vấn của phóng viên đã kết thúc.
Tiếp theo là phần quan trọng nhất của lễ đổi tên, thay đổi bảng hiệu.
Đổi từ Tập đoàn Quân Lâm thành tập đoàn Vân Đình.
Sau khi thay đổi bảng hiệu, việc đổi tên coi như thành công.
Ngay sau đó, tấm bảng mới được đưa đến. Bảng hiệu của tập đoàn Quân Lâm bị gỡ xuống.
Sau đó, tắm bảng mới ghi tập đoàn Vân Đình được Kỳ Lân tự tay treo lên. Xong việc này, lễ đổi tên mới thành công.
Lúc Kỳ Lân đang cầm tắm bảng hiệu mới, đột nhiên giữa sân khấu xảy ra hỗn loạn.
“Sắp có chuyện. Nhìn phía tây kìa.”
Ai đó đột nhiên hét lên.
Chỉ thấy từ phía tây quảng trường, đột nhiên xuất hiện hơn một trăm người mặc đồ đen đang tiến lại. Những người này đeo khẩu trang, tay cầm gậy bóng chày.
Nhìn tư thế của đám người này cũng vô cùng đáng sợ.
“Đập hết cho tao. Không để lại cái gì.”
Tên cầm đầu hét to.
Sau đó hơn một trăm tên áo đen bắt đầu tăng tốc, hung hang lao tới. Khí thế của chúng vô cùng khủng khiếp, Giới truyền thông vây quanh sân khấu và các khách mời tham dự buổi lễ đều sợ hãi.
Cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.