Nam Phương cười nói: “Được chứ, Chiến thần rất dễ gần”
“Thật ư?”
Mặt Diệp Trung Lâm đầy phấn khích.
Con cháu của ông ta cũng reo hò vui sướng theo.
Được tận mắt nhìn thấy Chiến Thần Côn Luân, e là ước mong của mỗi gia tộc lớn.
Nam Phương bỗng nghĩ ra điều gì đó, không nhịn được hỏi: “Ông Diệp ngàn dặm đường xa đến Giang Nam, chắc là còn có việc gì khác đúng không?”
Diệp Trung Lâm cười cười: “Việc lớn chính là đến gặp mặt Thiếu tướng Nam Phương, nhưng cũng nhân tiện làm một số việc nhỏ.”
“Việc nhỏ, việc nhỏ đến chừng nào?”
Mặt Nam Phương đầy vẻ tò mò.
Diệp Trung Lâm có đôi phần ngại ngùng nói: “Xử lý một tên phản đồ nhà họ Diệp thôi mà, không có gì to tát. Để Thiếu tướng Nam Phương và các vị chiến vương chê cười rồi.”
Mấy người Nam Phương không để ý.
Sau đó.Nam Phương mời Diệp Trung Lâm vào nhà.
Người nhà họ Diệp được tiếp đón thì có chút lo sợ.
Trên thế gian này có mấy ai được Ngũ đại chiến vương đích thân mời vào nhà.
Một bên khác.
Hiện tại, Diệp Quân Lâm đang sống với mẹ.
Nơi ở của Chí Oánh xem như yên tâm.
Nhưng trong lòng bà vẫn cứ buồn rầu.
Diệp Văn Tùng giết mẹ con bà không thành, chắc chắn sẽ còn người khác tới.
Thực sự trốn không thoát được, trừ khi mẹ con họ chết rồi.
“Chị Oánh, tôi vừa nghe có người nói, người của nhà họ Diệp ở Sa Pa đến rồi, nghe nói những gia tộc lớn ở đây đều đến đón tiếp, đứng chật cả mười dặm đường rồi”
“Lại còn cùng họ với Ông Diệp, có khi nào có quan hệ gì không?”
Dì Trương vừa đi chợ về nói.
“Sao cơ, Hoàng tộc họ Diệp?”
Nghe thấy thế, tim Chí Oánh đập dồn dập.
Điều gì phải đến cuối cùng cũng đến rồi.
Con bà có mạnh đến mấy, đứng đầu Giang Nam thì sao chứ?
Ở trước mặt hoàng tộc họ Diệp thì vẫn chỉ là một con kiến.
Còn chưa kể đến con quái vật khổng lồ ở sau lưng-đứng đầu vạn tộc là họ Diệp ở kinh thành.
Nhưng trên mặt bà thấy rõ sự kiên định. . Truyện hay luôn có tại * TRЦмtrцуe И. vИ *
Cho dù thế nào đi nữa cũng phải đảm bảo vệ toàn cho Diệp Quân Lâm.