“Nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh chúng ta sẽ phải mất mặt”
“Lý Từ Nhiệm mà ở trước mặt tôi thì tôi phải tát cô ta mất cái thật nặng!”
“Dù nói thế nào đi nữa, vợ chồng chúng con vẫn luôn tin tưởng con bé, nhất định là có hiểu lâm” Ở phía bên kia, trước tòa nhà văn phòng chung của Tập đoàn Minh Cường và Tập đoàn Thiên Lạc, vô số phóng viên và giới truyền thông phải phỏng vấn.
Lúc này Hàn Dĩnh-một phó chủ tịch khác của Thiên Lạc cũng đứng lên: “Trước hết tôi thay mặt tập đoàn Thiên Lạc xin lỗi công chúng! Người phụ trách Thiên Lạc đã gây ra ảnh hưởng lớn như vậy, là lỗi của chúng ta!”
“Cuộc sống riêng tư của Lý Từ Nhiệm luôn lộn xôn! Ly hôn với chồng cũ không nói rõ ràng, nhưng thường xuyên móc nối với một số dự án giải trí của chúng tôi. Nhưng cô ấy là chủ tịch, chúng tôi không thể nói ra!”
“Một lần nữa xin lỗi mọi người!”
Hàn Dĩnh cúi đầu trước ống kính.
Cô ấy đã xin lỗi với tư cách là một phó chủ tịch.
Hành động đó tương đương với việc tập đoàn Thiên Lạc công nhận hành vi của Lý Từ Nhiệm.
Ngay sau đó các phóng viên truyền thông đã lan truyền câu chuyện tập đoàn Thiên Lạc thừa nhận rằng Lý Từ Nhiệm đã có quan hệ bất chính với Vương Tấn Nghĩa và mang thai cho anh ta.
Ngay lập tức sức nóng của vấn đề này lại tăng lên.
Toàn bộ công ty nhìn Hàn Dĩnh một cách khó tin.
Một người thường ngày cần mẫn và tận tâm, tại sao lại đột nhiên đứng lên chỉ trích Lý Từ Nhiệm vào lúc này.
“Hàn Dĩnh, ý cô là gì? Từ Nhiệm đối xử tốt với cô như vậy” Phùng Ngọc Hân dừng lại ngay lập tức.
Hàn Dĩnh lạnh lùng nói: “Tôi cảm thấy xấu hổ vì có một cô chủ như vậy!”
“Và bằng chứng là chắc chản, Phùng Ngọc Hân cô có điều gì khác để nói không?”
Hàn Dĩnh nhìn những người khác và nói: “Tôi nghĩ rằng Lý Từ Nhiệm không còn có thể làm chủ tịch công ty nữa. Mọi người nên cách chức cô ấy đi!”
“Cô…..’ Phùng Ngọc Hân tức giận nhìn cô ta.
Bây giò Hàn Dĩnh đã để lộ dã tâm.
Với lại tập đoàn Đông Thiên vừa tiếp nhận được hạng mục hàng trăm tỷ, tương lai rộng mở.
Nếu như Lý Từ Nhiệm bị sa thải, thì cô ta có thể đễ dàng trèo cao hơn.
Đây chính là chuyện cực kỳ tốt! Lúc này trước văn phòng làm việc càng lúc càng âmi.
Thì ra là người nhà của Vương Tấn Nghĩa.
Vợ, bố mẹ, anh em cùng với tất cả người nhà của anh ta.
Vài chiếc xe đến trong chớp mắt, ước chừng hơn trăm người cùng xông vào công ty của Lý Từ Nhiệm tính sổ.
Không ít người còn cầm gây gộc, còn có cả dao phay.
Nếu không có người của Võ Sâm ngăn cản thì sợ là họ đã xông vào chém người.
“Gọi con tiện nhân Lý Từ Nhiệm kia ra đây! Có gan làm mà không có gan nhận à?”
“Tiện nhân, không biết xấu hổ hả? Tiểu tam sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!”
“Cô chờ đó, bọn tôi mà bắt được cô thì sẽ lột sạch côi”