Nghe được điều kiện điều kiện của người ta, mọi người trực tiếp bỏ qua.
Muốn mọi người trong gia tộc họ Diệp ở thủ đô tán thành?
Muốn đạt được trình độ như thế phải có khả năng như thế nào?
Diệp Quân Lâm-làm sao có thể thành công!
Thành tích cao nhất của anh là sáu năm trước thành lập tập đoàn Minh Cường mà thôi.
Nhưng mà so với gia tộc nhà họ Diệp, tập đoàn Minh Cường chỉ là một con kiến nhỏ bé mà thôi.
Cho nên sau khi xem xét tất cả khả năng thì nếu Diệp Quân Lâm muốn gia nhập nhà họ Diệp thì chỉ có một biện pháp duy nhất: quỳ xuống khẩn cầu.
Biện pháp này mặc dù có chút nhục nhã.
Nhưng mà để tiến vào nhà họ Diệp, điểm nhục nhã ấy chẳng là gì cả.
Nói thật, nếu có thể tiến nhà họ Diệp, kêu bọn họ ăn phân cũng được chứ huống hồ hiện tại chỉ quỳ xuống van xin nói thêm vài câu nhẹ nhàng.
Đây là ý nghĩ của tất cả mọi người ở đây.
Một khi đã trở thành người được tán thành của nhà họ Diệp, cuộc sống bình thường trở nên sung túe, kẻ hầu người hạ, vinh ñoa phú quý không ai bằng.
Việc này không đáng kể chút nào.
Mọi người thậm chí muốn trở thành Diệp Quân Lâm.
Nhanh chóng quỳ xuống trước mặt Diệp Thần.
Ngô Thị Lan nhìn chăm chăm Diệp Thân hỏi: “Cậu Thần nói lời phải giữ lấy lời, có phải Diệp Quân Lâm chỉ cần quỳ xuống dập đầu nhận lỗi như cậu nói, cậu sẽ đáp ứng những gì đã hứa đúng chứ?”
“Ha ha ha, tất nhiên rồi! Diệp Thần là ai chứ? Lời đã nói tuyệt đối không rút lại!”
Diệp Thân cười to nói: ‘Suy cho cùng ở đây nhiều người chứng kiến như vậy, nếu như tôi qua cầu rút ván, nhưng thế chẳng phải sẽ tổn hại danh tiếng của nhà họ Diệp sao?”
“Như vậy thì tốt quá rồi!”
Ngô Thị Lan vui mừng đến mức suýt khóc.
Thì ra cơ hội trở thành một trong những gia tộc đứng đầu lại dễ như trở bàn tay.
Lúc này, đám người Ngô Thị Lan, Đoàn Văn Chấn đều nhìn về phía Diệp Quân Lâm: “Con còn đứng đó sững sờ làm gì? Mau quỳ gối dập đầu tạ lỗi với cậu Thần đi!”
“Đúng vậy, đứa nhóc này sao không có chút nhanh nhạy nào thế? Mau quỳ gối xin lỗi đi! Chỉ cần con quỳ xuống nhẹ nhàng nói vài câu xin lỗi thành khẩn, cậu ấy sẽ cho con tiến vào nhà họ Diệp!”
Trước sự thúc giục của mọi người.
Diệp Quân Lâm không lung lay dù chỉ một chút, nhìn chăm chăm vào Diệp Thần.
“Diệp Quân Lâm anh không cần phải giả vờ, tôi biết anh khát vọng trở thành người của nhà họ Diệp nhiều đến như thế nào. Lúc này anh còn giả bộ cái gì? Tôi cho anh biết, chỉ có cơ hội lần này thôi, bỏ qua sẽ không có nữa đâu!”
“Còn chuyện này nữa, chỉ cần anh quỳ xuống dập đầu thành thật xin lỗi, những sai lâm trước kia anh đã làm tôi đều sẽ bỏ qua hết, anh cũng không muốn mẹ lẫn vợ mình sẽ gặp chuyện không may chứ?”
Diệp Thần nói.