Anh thầm nghĩ phải chăm sóc cô thật tốt cho đến khi em bé ra đời.
Còn lại những chuyện khác đều là chuyện nhỏ.
Nhìn thấy bộ dạng này của Diệp Quân Lâm, sắc mặt cô liên thay đổi.
Giờ không phải là lúc lo cho cô, anh cần giải quyết việc của công ty trước.
Đáng ra phải là bộ dạng khẩn trương chuẩn bị.
Nhưng khi nghe đến việc này lại làm như không quan tâm.
Nhưng anh ấy còn có một năm giao hẹn với nhà họ Diệp nữa!
Không nói đến việc có thẳng được hay không, nhưng tối thiểu cũng phải quan tâm đến nó đã.
Anh ấy nên làm việc chăm chỉ cho đến giây phút cuối cùng, đó cũng là một sự thành công.
Thua hay không chưa biết.
Nhưng thái độ này là không được!
Một năm sau, Diệp Quân Lâm lấy cái gì mà đầu lại nhà họ Diệp?
Quả thực buồn cười!
“Khoảng thời gian này, sức khỏe của Từ Nhiệm là quan trọng nhất. Còn lại những chuyện khác đối với anh đều là chuyện nhỏ!”
Diệp Quân Lâm-nói thẳng.
“Hai!”
Lý Từ Nhiệm thờ dài.
Quả nhiên, Diệp Quân Lâm gặp phải đối thủ mạnh như vậy cũng là lúc nên rút lui.
“Anh biết mọi người đang lo lắng cái gì, yên tâm, một cái nhà họ Diệp anh căn bản không để vào mắt, người nên lo lắng phải là bọn chúng mới đúng”
Nghe được Diệp Quân Lâm mạnh miệng như vậy, Lý Từ Nhiệm rất tức giận.
“Từ Nhiệm, em đừng tức giận, anh cũng vẫn sẽ phát triển tập đoàn Minh Cường thật mạnh mẽ Để cho Từ Nhiệm an tâm, Diệp Quân Lâm chỉ có thể giả bộ “Cố gảng hết sức”
“Cái này không kém nhiều lắm! Ít ra cần phải có thái độ tốt!”
Lý Từ Nhiệm lúc này mới nguôi giận.
Theo kế hoạch của Diệp Quân Lâm vẫn là giao công ty cho đám Việt Sang phát triển.
Doanh nghiệp này của anh dùng để thúc đẩy sự phát triển cho Giang Bắc và đem lại lợi ích cho.
người dân ở đây.
Làm sao anh lại dùng nó để đem đi đối phó nhà họ Diệp.
Hơn nữa, nó không cần thiết.
Bây giờ mục đích của anh chỉ có một – chăm sóc tốt cho Lý Từ Nhiệm.
Hiện tại mọi người đều biết đến giao ước của anh và Diệp Minh Thiên.
Nhưng mọi người đều nhìn thấy được Diệp Quân Lâm sẽ không làm được việc gì.
Coi như anh cam chịu số phận.