Điều này mạnh hơn gấp trăm lần so với môn phái Thái Tử Đảng.
Có thể nói, những người trẻ tuổi quyền lực nhất Lạc Việt đều nắm trong danh sách cậu chủ của Bắc Ninh.
Bọn-họ muốn hủy bỏ.hôn ước càng sớm càng tốt, để cho Khương Di Quân gả cho Lăng Thiên Long.
Rất nhanh nhóm người của Hạ Tuyên Tuyền đã đi đến trước cửa của tòa nhà tập đoàn Minh Cường phía trước. Nhìn tập đoán Minh Cường, Thiệu Diệp Vân cười lạnh nói: “Có sao nói vậy!
Nhà họ Thiệu tôi cũng có thể nghiên nát được tập đoàn Minh Cường này!”
“Còn không phải sao! Một cái tập đoàn Minh Cường nhỏ bé này, chúng ta tùy tiện dùng chút thủ đoạn, là có thể phá hủy bọn chúng”
“Vậy mà còn dám đấu với nhà họ Diệp? Muốn khiêu chiến? Đây có phải là chuyện nực cười hay không? “Loại người tự cao tự đại này sao có thể xứng đôi với chị Di Quân?”
Bọn họ cười lạnh nói. Thực tế sau khi nhìn thấy tập đoàn Minh Cường, họ càng cho rằng Diệp Quân Lâm khiêu chiến với nhà họ Diệp thật là một trò cười. Loại người như vậy không thể tiến xa hơn được. Lúc này, Diệp Quân Lâm đang cân nhắc xem buổi tối nên cho Lý Từ Nhiệm ăn gì ngon, Võ Sâm gọi điện thoại đến có mấy người muốn gặp anh. Diệp Quân Lâm lầy làm lạ đi vào khu nghỉ ngơi ở đại sảnh. Trước mặt là năm người trẻ tuổi, anh cũng không nhận ra. Thấy bọn họ cũng lộ ra vẻ kiêu ngạo, chắc chắn là lai lịch không tâm thường. “Anh chính là Diệp Quân Lâm?”
Thiệu Diệp Vân hỏi. Trong giọng nói mang theo một tia khinh thường. “Là tôi, các người là ai?”
Diệp Quân Lâm nghỉ ngờ hỏi “Chúng tôi đến từ Kinh Thành, là thay người đến để hủy bỏ hôn ước từ nhỏ”
Tề Hiểu Đồng trực tiếp nói ra mục đích. “Hôn ước từ nhỏ? Chuyện này có liên quan gì đến tôi?”
Diệp Quân Lâm vẻ mặt mò mịt. Con anh còn sắp ra đời. Giò lại có người đến nói cho anh biết có hôn ước tử nhỏ? Đây không phải chuyện gây cười sao? “Không sai, sẽ là hôn ước của anh! Là cha mẹ đẻ anh cho người sắp đặt hôn ước từ khi còn bé, vào lúc anh chưa sinh ra.
Đối tượng là người phụ nữ đẹp nhất Kinh Thành tên là Khương Di Quân! Hạ Tuyên Tuyên cười lạnh nói. Lúc bọn họ nhìn thấy, cảm thấy Diệp Quân Lâm là đang giả vò. Chí Oánh chắc chắn đã nói cho anh ta biết. Vậy mà giả bộ như không biết? Quả thực ghê tởm! “Hừm? Hôn ước từ nhỏ?
Người lớn sắp đặt!”
Diệp Quân Lâm lập tức nhớ đến mẹ mình, gọi bà đến nơi này.
Một lát sau, Chí Oánh đi vào.
“Mẹ, mẹ sắp đặt hôn ước từ bé?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Chí Oánh sững sờ, ngay sau đó liền gật đầu: “Ừ, không sai. lúc trước ông ta cho người lập hôn ước từ nhỏ, là người nhà họ Khương! Gọi là Khương Di Quân! Ta cũng quên mất chuyện này!
Làm sao vậy?”
Diệp Quân Lâm nhìn năm người một cái nói: “Bọn họ thay nhà họ Khương đến từ hôn!”
Chí Oánh vỗ đầu: “Ôi trời, chuyện này ta quên mất! Như thế nào, hôn ước này đúng là tồn tại!”
“Đây không phải là trì hoãn thời gian của con gái người ta sao? Cô gái kia có hôn ước bên người có lẽ sẽ không gả đi được!”
“Thực xin lỗi các vị! Chuyện này là lỗi của tôi!”
Đối mặt với lời xin lỗi của Chí Oánh, mấy người Hạ Tuyền Tuyền cười lạnh nói: “Bà còn ý thức được là bà sai rồi? Bà đã làm trễ bao nhiêu năm của chị Di Quân? Chị ấy đến nay còn chưa lập gia đình, lại còn không dám yêu đương!”
“Chính bà đã hủy hoại cả tuổi xuân của chị ấy, người như bà sẽ gặp báo ứng! Chết không yên!”