Bọn họ tức muốn nổ phổi, quyết định phải cho Diệp Quân Lâm một bài học.
Vừa hay Lăng Thiên Long lại đến tận nơi.
Diệp Quân Lâm có ba đầu sáu tay cũng phải ngoan ngoãn mà quỳ.
Anh đám không từ bỏ hôn ước ư? Thủ đô.
Trang viên của gia tộc hoàng gia họ Khương.
Cô gái mặc một chiếc váy dài toàn thân trắng tỉnh, trông như tiên nữ xuống hạ giới.
Khuôn mặt hình trái xoan đường nét rõ nàng, ngũ quan tinh tế, đẹp đến mức làm người khác hít thở không thông.
Đôi mắt hạnh trong như nước mùa thu, tạo cho người đối điện cảm giác mơ hồ.
Hơn thế, dáng người cô ta vô cùng thướt tha uyển chuyển, thậm chí còn hơn cả người mẫu.
Cô gái này là Khương Di Quân, có danh là mỹ nhân xinh đẹp nhất thủ đô.
Là người tình trong mộng của biết bao người đàn ông.
Nhưng không ai đám theo đuổi cô ta, dù là yêu mến cũng thầm kín.
Trong đó bao gồm Lăng Thiên Long trong bảng xếp hạng công tử, người cũng xuất thân từ hoàng gia.
Dù sao thì Khương Di Quân và Diệp Quân Lâm có hôn ước, mà ai ai cũng kinh sợ nhà họ Diệp.
“Tiểu thư, ông chủ bảo tôi mời cô qua phòng, nói là có chuyện quan trọng Người hầu trong nhà đến báo.
Khương Di Quân đi thật nhanh đến phòng họp của nhà họ Khương.
Ông nội Khương Văn Hán cùng ba cô ta Khương Chiếu Không đều đã ở đây.
Khương Di Quân rất thông minh, hỏi ngay: “Ông nội, ba, việc huỷ hôn có vấn đề gì sao?
“Đúng vậy, Diệp Quân Lâm không đồng ý huỷ bỏ hôn sự trừ khi con tự đến tìm hắn tai”
Khương Chiếu Không thỏ dài.
Khương Di Quân sốt ruột nói: “Ý của tên đó là sao? Vợ con hắn ta đều có cả rồi, tại sao cứ quấn lấy con không buông? Mấy năm nay hắn ta làm hại con chưa đủ sao? Chẳng lẽ còn muốn hại cả đời con?”
Nhà họ Khương cũng như vậy.
Rõ ràng chuyện hôn nhân này do một tay Diệp Minh Thiên thúc đẩy.
Cũng không ai dám nói Diệp Minh Thiên làm sai.
Chỉ biết cho rằng Diệp Quân Lâm là kẻ cầm đầu.
Cho rằng Diệp Quân Lâm làm hại cô ta.
Hại cô ta không thể yêu đương, không thể lập gia đình.
Có thể Diệp Quân Lâm chẳng biết chuyện gì.
“Chúng ta cũng không hiểu mục đích của hẳn ta là gì”
“Trước mắt có thể suy đoán được hai điều.
Thứ nhất, hắn ta muốn lấy con, không muốn hôn sự này mất hiệu lực. Thứ hai; hẳn ta định lợi dụng hôn ước này để chiếm đoạt một số gia sản nhà ta.
Khương Văn Hán sầu não.