Dù sao thì Lâm Hiếu Thiên cũng là người đức cao vọng trọng nhưng lại vẫn suy nghĩ chu toàn vì cô.
“Nghe nói cậu ta muốn đến nhà họ Diệp sao?”
Lâm Hiếu Thiên hỏi.
Đã có rất nhiêu người biết đến sự xuất hiện của Diệp Quân Lâm cùng với chuyện anh đến Kinh Thành.
Sau khi Khương Di Quân biết chuyện thì vô cùng kinh ngạc.
Còn sau khi Lăng Thiên Long biết được thì cũng bày ra vẻ mặt sốt sắng.
Anh ta đã hoàn toàn sa sút trong hơn một năm nay, từ vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng công tử liền rơi thắng xuống vị trí thứ mười bảy.
Trong Kinh Thành, tất cả mọi người đều đang sỉ nhục anh ta rằng đến cả Diệp Quân Lâm mà anh ta cũng không thể đối phó nổi.
Anh ta vẫn luôn phải chịu sự nhục mạ và chỉ trích của mọi người.
Năm ngoái anh đã trở thành một trò cười đáng xấu hổ rồi.
Ba chữ Diệp Quân Lâm đã trở thành tính từ để miêu tả người đàn ông.
Dùng ba chữ này để hình dung những người đàn ông tệ nhất, vô trách nhiệm nhất.
Ở bên này, đoàn người của Diệp Quân Lâm vừa rời khỏi sân bay, trước mặt gặp phải bốn người.
Bốn người bọn họ đều đeo mặt nạ, hơi thở rét lạnh khủng bố mang tới hơi thỏ chết chóc đến bức người.
Chiến Thần Tu La cùng với ba người học trò của anh là Thất Sát, Phá Quân và Tham Lang.
“Trân Hữu Đạo!”
Diệp Quân Lâm cười nói.
“Không tồi, rất lợi hại đó!”
Trân Hữu Đạo rất ít nói nhưng anh ta lại đang biểu dương công lao diệt trừ Điện Huyết vương của Diệp Quân Lâm.
“Cảm ơn anh đã giúp tôi chăm sóc mẹ và vợ con của tôi, Diệp Quân Lâm tôi nợ anh một ân tình”
Diệp Quân Lâm cúi gập người thật sâu trước mặt Trần Hữu Đạo.
Nếu như không có anh ta thì Lý Từ Nhiệm và người nhà anh đã thật sự gặp phải nguy hiểm Tồi.
Cái cúi người này đương nhiên là chấp nhận.
Ánh mắt Trần Hữu Đạo nhìn chằm chằm vào Diệp Quân Lâm, gật đầu rồi nói: “Đúng là anh nợ tôi một ân tình, vậy nên bây giờ trả luôn cho tôi đi”
Mọi người: “
U Mọi người đều không ngò rằng Trần Hữu Đạo sẽ thẳng thắn như vậy.
Diệp Quân Lâm ngẩn người: “Trả thế nào?”
“Chấp nhận thử thách của tôi!”
Ánh mắt của Trần Hữu Đạo vô cùng kiên định.
Những năm này anh ta vẫn luôn không phục Diệp Quân Lâm.