“Đương nhiên tôi biết, chị gái của cô ấy là con gái nuôi của ông LâmI,Tôi chỉ muốn lấy vợ lẽ, ông Lâm làm gì được tôi chứ!”
Long.Cuồng Đồ làm vẻ mặt,thản nhiên.
“Haha, vậy sao? cậu không đắc tội với cô ấy được đâu, cưới cô ấy làm lẽ chính là đang tìm đường chết!”
Lăng Thiên Long cười lớn.
Long Cuồng Đồ đương nhiên không tin.
“Hahaha, tôi không thể đắc tội? Hôm nay tôi sẽ cưới cô ấy làm lẽ! Tôi muốn xem ai sẽ ngăn cản? Ai muốn tôi chết nào?”
Long Cuồng Đồ gầm lên.
Lăng Thiên Long lắc đầu, cạn lời.
Lần này ăn chơi trác táng gặp ca khó rồi.
“Uỳnh!”
Lúc này, một cái chân đạp tung cánh cửa.
“Anh ta nói đúng! Cậu không thể đắc tội với Châu Anh đâu!”
Một giọng nói lạnh lùng truyền tới.
Một bóng người xuất hiện ở cửa đại sảnh.
Hàng trăm con mắt đều hướng vê phía đó.
Mọi người đều thấy một gương mặt xa lạ.
Nhưng khi Cao Khánh Dư nhìn thấy xong, sắc mặt anh ta liền thay đổi.
Hóa ra là Diệp Quân Lâm! Khóe miệng Lăng Thiên Long nở nụ cười, trốn vào trong góc quan sát.
Chuẩn bị có màn kịch hay rồi đây.
“Anh là ai?” Long Cưồng Đồ tức giận hỏi.
“Anh rể, anh đến rồi!” Lúc Tiêu Thẩm nhìn thấy Diệp Quân Lâm, cô lập tức chạy tới.
“Chuyện là thế nào?” Diệp Quân Lâm mặt lạnh hỏi.
Long Cuồng Đô bước tới nói: “Để tôi nói cho anh biết chuyện gì đang xảy ra.
Tôi muốn lấy Tiêu Thẩm làm vợ lẽ! Đơn giản vậy thôi!” Tiêu Thẩm cực lực gật đầu.
“Thời đại nào rồi mà còn lấy vợ lẽ? Ai cho phép anh lấy vợ lẽ?” Ánh mắt Diệp Quân Lâm lạnh lùng.
Long Cuồng Đồ mặt đầy kiêu ngạo: “Tôi lấy vợ lẽ còn cân người khác cho phép? Anh cũng không biết tìm hiểu xem tôi là ai sao? Tôi là cậu hai nhà họ Long.
Nhà họ Long rất cưng chiều tôi, hon nữa còn có người đứng đầu nhà họ Diệp – gia tộc quyền thế bậc nhất cũng cưng chiều tôi.
Vậy anh cũng không hỏi xem người khác có đồng ý không à?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Long Cuồng Đồ cười nói: “Đương nhiên, tôi thích cái gì thì làm, cần gì phải đi nghe ý kiến của người khác!” Diệp Quân Lâm vui vẻ.
Chuyện ngang ngược coi thường pháp luật mà lại có thể nói ra nhẹ nhàng như vậy.