Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1617: Chương 1617: Chương 1618




“Muốn trông cậy vào tôi để nuôi nấng một tàn dư? Cô ta có xứng đáng không? Nó chỉ là một đứa con do tiện nhân sinh ra thôi! Đứa trẻ đó nên chết với người ba phản bội của mình, thật sự không nên sống trên đời!”

“Tôi nghe nói rằng một tổ chức ám sát sẽ giết tàn dư này, tin tức sẽ sớm được đưa rai”

Sau khi chiếm được tất cả mọi thứ, Cao Khánh Dư đã đưa ra một loạt phán xét.

Lý Từ Nhiệm nhìn Cao Khánh Dư trên màn hình mà phát điên.

“Không biết xấu hổi”

“Đê tiện!”

“Súc sinh!”

Móng tay của Lý Từ Nhiệm cắm sâu vào lòng bàn tay.

Vào thời khắc gian nguy như thế này mà vẫn muốn đến đây để hại mình.

Còn nói lời ác độc như vậy!

Không phải anh ta là quân tử sao?

Tên này so với tiểu nhân còn tiểu nhân hơn!

Chờ chồng tôi về, tôi sẽ’lấy lại hết tất cả những gì tôi đã mất!

“Tiếp theo thật nguy hiểm, những người như chúng ta thật sự không thể bảo vệ được Lê Quân!” Chí Oánh lo lắng đến mức cổ họng bà đã trở nên khàn khàn.

Mặc dù nhà Chí đã cử một cao thủ đến để bảo vệ họ nhưng mà mọi người đều biết chuyện gì đang xảy ra nghiêm trọng như thế nào…

Lê Quân cũng dường như biết chuyện gì đang xảy ra, mặt cô bé cũng căng ra, không nói gì.

Nhìn cái tính khí quật cường kia, đúng là thật sự giống Diệp Lâm Quân y đúc.

“Hiện tại chúng ta chỉ có thể trốn ở tầng hầm.

Hi vọng bọn họ sẽ không phát hiện ra Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh ôm Lê Quân, Võ Tiêu cũng chuẩn bị đầy đủ thức ăn và nước uống rồi trốn dưới tầng hầm.éủá biệt thự.

Ngay từ đầu, Diệp Lâm Quân đã sắp xếp bọn họ ở đây, tránh những cao thủ ở nước ngoài.

Các tổ chức ám sát nhận được lệnh ám sát đã tập trung tại Giang Bắc.

Tổng cộng có hơn một chục tổ chức ám sát cùng nhau hành động.

Họ trực tiếp vượt qua những người đang khác canh gác bên ngoài và đi thẳng đến biệt thự.

Chỉ là trong biệt thự không có ai.

Những kẻ sát thủ đều chết lặng.

“Người đâu rồi? Họ đã đi đâu rồi?”

“Rõ ràng là họ luôn ở biệt thự cũng chưa từng rời đi, tại sao mọi người biến mất không thấy tăm hơi rồi?” Những sát thủ này nhìn xung quanh, nhưng họ không tìm thấy ai cả.

“Không, chúng ta đã nhìn theo dõi bọn họ sát sao rồi, bọn họ không thể rời đi!”

“Khả năng duy.nhất là có một tầng hầm nào đó trong phòng, chúng ta hãy máu chóng tìm thấy nói”

Ở tầng hầm, Lý Từ Nhiệm nhìn camera giám sát!

“Nguy rồi, nếu để bọn họ phát hiện thì không hay!” Lý Từ Nhiệm nhìn thấy cuộc vào camera giám sát, hoảng sợ đến nổi mồ hôi chảy ròng ròng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.