Ép người quá đáng, cứ cậy Diệp Lâm Quân phải ngồi xe lăn, đầu tiên là lấy mất của anh một quả thận, bây giờ lại lấy họ của đứa trẻ ra để uy hiếp, muốn cướp tập đoàn Minh Cường.
Lý Từ Nhiệm không tưởng tượng nổi mình đang sống ở trong một gia đình thế nào, đúng là hào môn sâu như đáy bể mài!
Trong hào môn, tình cảm thân thích thành một trò đùa, kiếp sau cô thà sống trong một gia đình bình thường còn hơn.
“Không được lâu quá, tôi chỉ có cô thời gian một ngày thôi! Nếu không thì sẽ lập tức xóa tên của con bé trong sổ hộ khẩu, tước đi họ của nó!”
Mọi người uy hiếp.
Lý Từ Nhiệm đưa bé Quân về nhà. Diệp Lâm Quân vừa nhìn là biết đã xảy ra chuyện: “Sao thế?” Anh lên tiếng hỏi.
Lý Từ Nhiệm nói mọi chuyện đã xảy ra cho anh. Diệp Lâm Quân rất tức giận, nhưng anh cũng mừng thầm.
“Không sao, cứ để bé Quân mang họ Diệp đi”
Thực ra Diệp Lâm Quân rất muốn để bé Quân mang họ Diệp, chỉ là anh ngại nói mà thôi.
Lý Từ Nhiệm phải chịu khổ vì anh nhiều quá nên đứa bé theo họ mẹ Diệp Lâm Quân cũng không có ý kiến gì.
Lần này ba nhà Lý, Trịnh, Trần đều ép cô vừa hay lại đúng theo ý muốn của anh.
Đổi họ cho bé Quân thôi.
“Hửm? Diệp Lâm Quân anh nghĩ kiểu gì thế?
Anh quên nhà họ Diệp cảnh cáo anh thế nào rồi sao?”
“Bé Quân dám mang họ Diệp sao? Thế thì không phải sẽ chọc giận nhà họ Diệp sao?”
Lý Từ Nhiệm hỏi.
Cô biết rất rõ rằng Diệp Minh Thiên chuyện gì cũng làm ra được, đến cả lúc trước khi Diệp Lâm Quân còn nhỏ ông ta cũng nỡ ra tay sát hại, ông ta chắc chắn cũng sẽ động vào bé Quân!
“Nhà họ Diệp dám à?” Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói.
Cả nhà họ Diệp đều nằm trong sự kiểm soát của anh, bây giờ anh có thể bỏ hết gia quy của nhà họ Diệp đi luôn chứ chẳng cần nói đến việc để bé Quân mang họ Diệp.
“Với lại anh đừng dạy bé Quân những thứ linh tinh, ví dụ như kiểu anh là chiến thần Quân vậy.
Đúng là lúc trước anh là chiến thần Quân, thế nhưng bây giờ đã không phải nữa. Bây giờ anh mà dạy bé Quân như vậy là đang dạy sai nó, sẽ ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành của nó.”
Lý Từ Nhiệm cảnh cáo Diệp Lâm Quân một cách rất nghiêm trọng.
Bé Quân nói ngay: “Mẹ ơi không phải đâu, ba không dạy con linh tinh!: Diệp Lâm Quân cười nói: “Lê Nguyên, em yên tâm đi, bé Quân sẽ mang họ Diệp, nhà họ Diệp sẽ không làm gì được đâu.”
“Em xem, bây giờ anh vẫn mang họ Diệp mà.
“Em…”
Lý Từ Nhiệm hơi ngập ngừng.
Cô thực sự không dám để bé Quân mang họ Diệp. Thủ đoạn của đám người bọn họ ác có tiếng luôn rồi.
“Lê Nguyên, em tin anh một lần nữa được không? Để bé Quân mang họ Diệp đi, nhà họ Diệp sẽ không làm gì đâu.”
“Lẽ nào em muốn nhường tập đoàn Minh Cường cho họ thật sao?” Diệp Lâm Quân hỏi ngược lại.
Lý Từ Nhiệm do dự một chút rồi tin một cách miễn cưỡng.
Cô chỉ mong nhà họ Diệp không nỡ để đối phó với một đứa trẻ con thôi.