Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1756: Chương 1756: Chương 1757




“Sao cơ? Nó cũng được đi dự lễ? Nó lấy tư cách gì?”

“Nó chẳng qua là một thằng tàn phế! Nếu thật sự có tư cách, vậy phải tặng cho người lớn mới đúng! Nó đi thì làm được gì?”

Mọi người thấp giọng bàn tán.

“Không phải chứ? Sao Diệp Lâm Quân có thể đi dự lễ? Trước đó tôi không nghe nói có ai mời anh ta cải”

“Đúng rồi, đi dự lễ là phải có thiệp mời! Mà Diệp Lâm Quân chưa nhận được mài”

“Được rồi, khi livestream chúng ta xem là biết!

Khách quý dự buổi lễ cũng không nhiều, hoàn toàn nhìn được từng người một! Diệp Lâm Quân có mặt ở đó hay không, chút nữa sẽ biết!”

Rất nhiều người chờ đợi buổi lễ Phong Vương.

Không chỉ Lạc Việt mà còn cả thế giới.

Lúc này, Diệp Lâm Quân đang đi theo vệ quân Viêm Long đến nơi quy định, anh thay quần áo xong, chuẩn bị bắt đầu lễ lên ngôi.

Mười giờ, lễ Phong Vương chính thức bắt đầu dưới sự quan sát của muôn người…

“Chúng ta mau vào xem đi! Thằng đó còn muốn sửa họ à? Lần này gặp báo ứng rồi chứ?”

“Tôi hiểu rồi, lần này nhà họ Diệp đến Giang Bắc là để lập uy! Có lễ muốn cảnh cáo chuyện Diệp Lâm Quân sửa họ!”

Đám người Trịnh Quân Nga bàn tán.

Tiếp theo, bọn họ lập tức tiến vào hội quán.

Sau khi bước vào trong hội quán, bọn họ nhìn thấy một cảnh tượng khó tin.

Mấy chục người quỳ trên đất, đang điên cuồng đập đầu xuống sàn. . truyện tiên hiệp hay

Máu tươi bản ra nhuộm đỏ sàn nhà.

Bọn họ lập tức nhận ra đám người này là nhà họ Diệp ở Giang Bắc.

Họ đang dập đầu nhận tội ư? Có người dập đầu mạnh đến mức ngất xiu, những người còn lại thì đập đâu xuống sàn nhà đến mức máu thịt be bét…

Việc này, việc này! Đám người Ngô Thị Lan bị dọa sợ hết cả hồn.

Bắp chân họ đang run rẩy, cơ thể cứng đò, mồ hôi lạnh toát ra khắp trán…

Quá kinh khủng! Vì sao bọn họ phải đập đầu? Chẳng lẽ vì…

Mọi người nhìn nhau, lập tức nghĩ đến một trường hợp, bởi vì chuyện Lê Quân đổi họ Diệp nên nhà họ Diệp trực tiếp trách tội lên đầu nhà họ Diệp ở Giang Bắc.

Sự trừng phạt đặc biệt! Vì vậy nhà họ Diệp ở Giang Bắc mới phải dập đầu nhận tội…

“Tha mạng…

Xin tha mạng…”

Diệp Kiện Sâm chảy máu kín mặt cất tiếng xin tha yếu ớt.

Trong lòng đám người Ngô Thị Lan cảm thấy sợ hãi, bèn trừng mắt nhìn Diệp Lâm Quân với vẻ hung tọợn.

Đều do thằng sao chổi này! Cứ nhìn mỗi lần nó đều làm người khác bị vạ lây đi! Sớm muộn gì cũng có ngày ảnh hưởng đến bọn hợi Nhà họ Diệp ở Giang Bắc quy giữa sân.

Những đại tộc hào môn ở Kinh Thành và toàn Lạc Việt đều đứng lên, chỉ có mỗi Diệp Lâm Quân ngồi trên xe lăn, biểu cảm bình tĩnh, dáng vẻ không coi ai ra gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.