Lý Từ Nhiệm vừa định nổi giận đã thấy Phần Thắng Nam chữa trị cho Diệp Lâm Quân, cô đành gắng gượng nhịn xuống.
Cô là người hiểu xem xét tình hình, không thể vì nhỏ mất lớn được. “Đây, bã thuốc cho hai người, tốt cho sức khỏe lắm!”
Phàn Thắng Nam không nói gì mà nhét thắng bã thuốc vào miệng Lý Từ Nhiệm và Chỉ Oánh. Ngay sau đó hai người họ đã bị tác dụng đáng kinh ngạc của loại thuốc này dọa sợ.
Chí Oánh giống như trẻ ra vài tuổi, Lý Từ Nhiệm cảm thấy tinh thần tỉnh táo, khí huyết đầy đủ.
Thuốc này kỳ diệu đến mức này ư?
Thân phận của Phàn Thắng Nam là gì? Không bao lâu sau, những người có quyền thế ở Giang Bắc đều tụ về đây. “Kính chào chiến thần Thắng Nam!” Tất cả cùng lớn tiếng chào hỏi, mọi người biết Phàn Thắng Nam đến nên đều dồn dập đến chào. Lúc này Lý Từ Nhiệm mới biết thân phận của Phàn Thắng Nam – Chiến thần Thắng Nam, thủ lĩnh của đội quân Âu Lạc!
Không nói đến sức ảnh hưởng của cô ta, chỉ cấp bậc cũng đã ngang ngửa với Diệp Lâm Quân lúc trước rồi. Thảo nào trình độ chữa bệnh của Phàn Thắng Nam lại cao như vậy, hóa ra cô ta là chiến thần!
Hơn nữa cô ta còn trẻ trung xinh đẹp như thế, chỉ cần là đàn ông đều sẽ chọn cô ta đúng không?
Đặc biệt là như Diệp Lâm Quân bây giờ
Phàn Thắng Nam giống như thiên thần xuống trần gian, chữa bệnh cho anh, bảo vệ anh, giúp anh khôi phục sức khỏe như trước đây.
Còn cô, ngoài việc gây phiền phức và làm Diệp Lâm Quân bị liên lụy ra thì cái gì cũng không làm được, còn khiến anh bị sỉ nhục nhiều lần.
Nếu là Phàn Thắng Nam, chắc chân chuyện này sẽ không xuất hiện. Cô ta là Nữ Chiến Thần, nếu có cô ta che chở Diệp Lâm Quân thì ai còn dám bắt nạt anh nữa?
Trong lúc nhất thời, Lý Từ Nhiệm có cảm giác gặp nguy hiểm!
Cô không sánh bằng cô gái này!
Tính cách của Phàn Thắng Nam rất mạnh mẽ, Lý Từ Nhiệm cảm thấy áp lực tăng gấp bội. Nếu như cô là đàn ông cũng sẽ chọn Phàn Thắng Nam! “Mẹ ơi, con không thích dì ấy!”
Bé Quân rúc vào lòng Lý Từ Nhiệm thì thầm. “Không sao, dì ấy sắp đi rồi!” Lý Từ Nhiệm xoa đầu con gái.
Phàn Thắng Nam nghe thấy thì cười nói: “Tạm thời tôi sẽ không đi, có lẽ sẽ ở lại đây vài tháng đấy!”
Lý Từ Nhiệm: ”
Thẳng thắn thật đấy!
Sau đó Phàn Thắng Nam vào ở, cô ta vốn là bông hồng thép trên chiến trường nên làm gì cũng gọn gàng nhanh chóng. Cô ta khống chế cuộc sống hàng ngày của Diệp Lâm Quân rất nghiêm ngặt, thậm chí bảo vệ trong toàn bộ khu biệt thự cũng bị thay đổi thành người của cô ta.
Nói trắng ra là, bất cứ chuyện gì đều phải nghe theo lệnh của cô ta.
Không chỉ có như vậy, Phàn Thắng Nam nói để Diệp Lâm Quân khôi phục nhanh chóng, cô ta còn không cho bé Quân gặp Diệp Lâm Quân.
Cuộc sống như vậy làm Lý Từ Nhiệm cảm thấy cực kì khó chịu, cô gần như không có thời gian ở riêng với Diệp Lâm Quân. Cô có cảm giác Phàn Thắng Nam cố tình muốn loại cô ra ngoài cuộc sống của anh.
Lý Từ Nhiệm tìm cơ hội đưa Diệp Lâm Quân tới một nơi vắng vẻ. “Em nghĩ chúng ta nên nói chuyện nghiêm túc một lát Phàn Thắng Nam làm như vậy đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống bình thường của chúng ta, đến bé Quân cũng đã phàn nàn với em rồi!” “Cô ta chữa bệnh cho anh, cả nhà đều rất vui, nhưng cuộc sống kiểu này khi nào mới kết thúc đây? Bây giờ cô ta còn quy định số lần gặp mặt của anh với con đấy!”