Sắc mặt Tứ Đại Ma Đầu thay đổi, dường như nghĩ đến một vài chuyện gì đó. Gần đây có không ít thế lực ở cả trong và ngoài nước bị thanh trừ, bọn họ thẩm tra được là do Cựu Nhất Vũ Kiên Vương ra tay. Bây giờ xem ra…
“Diệp Lâm Quân, hóa ra mi không bị sao cả!
Lại đi lừa gạt tất cả mọi người!” Độc Diêm La cười lạnh, nói.
“Nếu không bày ra bộ dạng này, làm sao các người chịu lòi đuôi ra đây?” Diệp Lâm Quân cười cười.
Tuy nhiên, trên mặt của Tứ Đại Ma Đầu vẫn là dáng vẻ không sợ hãi điều gì: “Cho dù mi đã khôi phục rồi thì sao? Cho dù mi đã quay lại thời kỳ đỉnh cao lúc trước thì lại như thế nào? Bọn ta có sợ mi đâu!”
“Giết được mi cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi!”
Sức chiến đấu của Tứ Đại Ma Đầu và các cao thủ đeo mặt nạ đều thuộc hàng top, vẻ mặt không hề sợ hãi.
Đám người Bạo Long hoảng loạn. Vốn dĩ đã nhìn thấy một tia hy vọng lúc rạng đông, nhưng cho dù Diệp Lâm Quân đã khôi phục thì cũng sẽ không phải là đối thủ của Tứ Đại Ma Đầu đâu.
Thực lực của bốn người này sâu không lường được, tuyệt đối không phải người mà Chiến thần Côn Luân thời kỳ đỉnh cao có thể đối đầu.
Nếu không thì Tứ Đại Ma Đầu cũng sẽ không bị Lạc Việt liệt vào danh sách những tội nhân bị đuổi bắt đến cuối đời.
Giờ lại còn thêm một đám cao thủ đeo mặt nạ không rõ thực lực nữa, này thì làm sao mà đánh? So với thiên quân vạn mã còn lợi hại hon! Mà Diệp Lâm Quân chỉ lẻ loi có một mình, này cũng là chịu chết chứ còn gì nữa! Không có tác dụng gì cả…
Hi vọng cũng là tuyệt vọng! Mấy người Bạo Long siết chặt nắm đấm hung tợn nên xuống mặt đất.
Là bọn họ không giỏi bảng người ta! Bọn họ quá vô dụng! “Bây giò trước mắt các người có hai con đường để lựa chọn: Một, quỳ xuống đầu hàng, giao đồ vật ra! Hai, tôi giết hết các người rôi lấy đồ vê! Các người chọn một cái đi, cơ mà tôi đề nghị các người nên chọn cái thứ nhất!”
Chẳng ai ngờ tới Diệp Lâm Quân sẽ nhẹ nhàng nói ra những lời này cả.
“Hử?⁄ Tất cả mọi người đều ngây ra.
Lộn tình huống rồi đúng không? Rõ ràng người đang gặp nguy hiểm là Diệp Lâm Quân cơ mà?
Sao lại đảo ngược rồi? Ngược lại là Diệp Lâm Quân cho bọn họ cơ hội, cái tên Diệp Lâm Quân này có phải bị ngu rôi không? Ngay cả đám Bạo Long cũng nghĩ như vậy.
Có phải Diệp Lâm Quân không hiểu rõ tình trạng hiện tại không? Mấy người Độc Diêm La cũng bị chọc giận, chưa bao giò thấy người trẻ tuổi nào cuồng vọng đến như vậy.
“Vớ vấn! Mày dám khiêu khích bọn tao à?”
Tứ Đại Ma Đầu tức đến phun lửa luôn rồi.
“Thưa các ngài, hẳn là Diệp Lâm Quân đang kéo dài thời gian đấy ạ.
Chúng ta cứ đánh nhanh thắng gọn đi ạ!”
Một vị cao thủ đeo mặt nạ thấy thế, không khỏi lên tiếng nhắc nhỏ.
“Đúng, thằng ranh này hẳn là đang kéo dài thời gian đấy!”
Trong khoảnh khắc, anh hóa thành một tia chớp điện, tạo ra một loạt dư ảnh, xuyên qua đám người.
Vút vút vút…
Từng ánh đao lạnh lẽo lướt qua.
Chỉ trong chớp mắt, Diệp Lâm Quân đã xuyên qua nhóm hơn hai mươi người này, chắn trước mặt Tứ Đại Ma Đầu.
Tất cả mọi người đều ngây ra.
Ngay sau đó, máu từ trên người hơn hai mươi cao thủ đeo mặt nạ kia đột nhiên phun ra tung tóe, bọn họ lần lượt đổ ập xuống mặt đất.
Trên cổ mỗi người bọn họ đều có một vết máu hẹp dài.
“Đây là…
Tứ Đại Ma Đầu sửng sốt.
Thành viên bốn đội và đám Bạo Long đều ngây người.
Quá kinh khủng!
Giết hơn hai mươi cao thủ chỉ trong một chiêu!