Sau này anh muốn khai đao với đám người nước Chiến Ưng cũng có lý do!
Bây giờ anh đang cử người đi theo sứ giả của Hoàng tử Vincent, chính là muốn moi ra đám người của nước Chiến Ưng.
Diệp Lâm Quân tin rằng nhóm người này chính là bọn năm xưa hại chết anh em của anh, anh muốn động thủ ngay bây giờ, nhưng vẫn phải vì đại cục mà nhãn nhịn.
Đối với những người như Hắc Phụng Hoàng, Diệp Lâm Quân vẫn phái tinh duệ đi theo.
Anh muốn kiểm soát hết toàn bộ liên minh báo thù trong tay mình. Thậm chí là muốn tra ra bọn chúng.
Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương đã quay trở lại, anh phải nhanh chóng chuẩn bị để ngăn chặn kế hoạch lớn này của liên minh báo thù.
Lỡ như xảy ra chuyện lớn thì không hay.
Bắc Thiên Vương lúc này đột nhiên đưa ra một câu hỏi: “Điện chủ, tễ dược có phải đã bị người của hoàng tử Vincent lấy đi rồi không?”
“Đúng vậy!”
“Thuốc đó là thật sao?” Bắc Thiên Vương đột nhiên căng thẳng.
Mặc dù Bắc Thiên Vương vô danh vô tính, không có người thân bạn bè, càng không tôn tại trong bất cứ tư liệu nào của Lạc Việt.
Nhưng anh ta chính là người Lạc Việt! Lúc nào cũng luôn quan tâm đến Lạc Việt! Dược tê bị người ta lấy đi, anh ta rất lo lắng.
Làm như thế há chẳng phải là tiết lộ phương thuốc ra rồi không? Như thế đối với Lạc Việt vô cùng bất lợi.
“Thật “Không nỡ bỏ con sao bắt được sói!” “Với năng lực của bọn họ, thì đã tra ra dược tễ là giả từ lâu rôi”
Diệp Lâm Quân nói.
Bắc Thiên Vương thở dài.
Đây cũng là điều không thể tránh khỏi.
Đột nhiên Diệp Lâm Quân mỉm cười nói: “Tất nhiên là tôi sẽ không ngu ngốc đến mức đưa không cho bọn họ lọ thuốc thật!” “Việc nghiên cứu loại thuốc này đã trải qua thời gian rất lâu, hàng, ngàn cuộc thí nghiệm mới có thể thành công, để lại không ít tàn phẩm và sản phẩm lỗi.
Thứ tôi cho bọn chúng chỉ là hàng lỗi gần đây!” “Trong thời gian ngắn, bọn họ căn bản sẽ không phát hiện ra! Đợi bọn họ phân tích thành phân, rôi suy diễn ra loại thuốc thật, thì đã đến năm nào rồi!” Bắc Thiên Vương nghe xong liên hiểu ra.
Hóa ra từ khi vệ binh Viêm Long đề cập đến loại thuốc này, thì đã từng bước từng bước nằm trong kế hoạch của Diệp Lâm Quân rồi.
Cho nên anh căn bản không sợ đưa được tê cho hoàng tử Vincent.
“Bắc, lập tức báo cho Đông biết, bảo cậu ấy dẫn người đến đảo Đông Ca, xem thử bên đó có tình huống lạ thường nào không”
“Rồi bảo Tây dùng tất cả lực lượng có thể dùng được điều tra kỹ lưỡng! Nếu không được thì dùng thân phận Nhất Vũ Kiên Vương của tôi mở ra các quyền hạn!” Diệp Lâm Quân ra lệnh.
Tình thế cấp bách, anh phải sử dụng mọi lực lượng sẵn có.
“Tiếp theo chúng ta vê Giang Bắc! Tôi cũng muốn động dụng môn phiệt Tây Đường!” Diệp Lâm Quân nói.
“Đứng rồi, bảo Tây gửi toàn bộ danh sách nhân viên có vấn đề của môn phiệt Tây Đường cho tôi”
Trước đó, Diệp Lâm Quân đã yêu câu Hoàng Mạnh Hùng giao ra hết thông tin của tất cả thành viên trong môn phiệt Tây Đường.
Anh đã cho người điều tra rồi.
Phải có lai lịch rõ ràng thì mới dám động dụng.
Còn những vấn đề khác, đều sẽ được điều tra kỹ lưỡng.
Đặc biệt là tra bọn họ có phải có mối quan hệ với liên minh báo thù hay không.
Giờ đây, những thành viên không gặp vấn đề gì đã được sàng lọc, anh ấy có thể sử dụng chúng.
Lúc này, cuộc thảo phạt Diệp Lâm Quân ngày càng trở nên nghiêm trọng, sức nóng không hề có xu hướng giảm xuống.
Liên minh kẻ báo thù và các thế lực hải ngoại vẫn còn đang châm dầu vào lửa.
Ngay cả Giang Bắc toàn bộ đều bị liên lụy.