“Không có việc gì.”
Mấy người hùa theo.
Xe nhanh chóng đến nhà tổ nhà họ Lý.
Đám người Lý Hồng Thắng đã không kịp chờ đợi nữa rồi.
Từng người vội vàng muốn Hoàng để Tây Đường trừng phạt Diệp Lâm Quân.
Sóm nên đưa tới chỗ Nhất Vũ Kiên Vương mà xử tử “Đi nhanh một chút! Tàn phế đúng là phiền phức!” Nhóm người Lý Hồng Thăng đẩy xe lăn, đều đang phát tiết tâm trạng bực bội của mình.
“Việc này…”
Sáu tên người hầu của Hoàng đế Tây Đường sắp ngất luôn rồi.
Đây chính là Nhất Vũ Kiên Vương đấy! Các người điên rồi sao? Mấy người đã không có cách nào tưởng tượng sau đó sẽ xảy ra điều gì…
Đi vào trong sân, hai nhà Lý Trịnh đã tập trung đầy người.
“Hay lắm cái tên bán nước, lại còn dám trở vê?” “Xem hôm nay tao có quất chết mày không?” Hai nhà Lý Trịnh nhìn thấy Diệp Lâm Quân thì từng tên đều giống như bị điên.
Dùng lời nói để lên làm vũ khí lên án Diệp Lâm Quân, thậm chí còn động thủ.
Bàn tay Ngô Thị Lan quất tới, Lý Văn Chấn vung gậy chống xuống…
“Làm gì đấy?” Sáu tên nô bộ thực sự không nhịn được, vội vàng cản họ lại.
“Các vị đại nhân, là chúng tôi thất lễ, chủ yếu là gặp được cái tên bán nước này, chúng tôi mới không nhịn được!” “Đúng vậy, tôi chỉ hận không thể giết chết cậu ta! Vì dân trừ hại, bảo vệ Lạc Việt!” Đám người trừng mắt nhìn Diệp Lâm Quân, tức giận vô cùng.
“Ba ơi…
ba ơi… Tải app truyện hola đọc miễn phí khích lệ nhóm nhé!
Lúc này bé Quân chạy tới.
“Lê Quân nhớ ba lắm, ba oi..
” Bé Quân leo lên ngồi vào trong lòng Diệp Lâm Quân.
Diệp Lâm Quân ôm chặt bé Quân, cười nói: “Bé Quân nhịn một chút, ba sẽ nhanh chóng về với con và mẹ.”
“Năm mơ giữa ban ngày à!” “Diệp Lâm Quân, mày đã thể này còn muốn nhận vợ mày?”
“Hôm nay, ông Hùng sẽ dẫn mày tới chỗ Nhất Vũ Kiên Vương! Để tao xem mày có mấy cái mạng!” Đám người Ngô Thị Lan gầm thét lên.
“Không, anh ấy không phải quân bán nước! Anh ấy tuyệt đối không thể nào phản bội Lạc Việt được!” Giọng nói của Lý Từ Nhiệm vang lên.
Cho dù cô không chọn tha thứ cho Diệp Lâm Quân, nhưng vẫn có lòng tin với anh như cũ.
“Hừ, nó chính là quân bán nước! Ngay cả thuốc cũng đều nộp ra rồi!”
Lý Từ Nhiệm giải thích với đám người: “Nếu như anh ấy thực sự làm việc này, thì đã sớm chạy ra nước ngoài rồi, sao còn trở về chứ?”
“Anh ấy cũng biết là khắp thế giới đều có người tìm mình, trở về chẳng phải là tự chui đầu vào rọ sao?”
“Còn không phải là do anh ấy trong sạch, vốn không làm những việc này!”
“Việc này…”
Đối với chất vấn của Lý Từ Nhiệm, đám người đều á khẩu không trả lời được.
“Cho dù thế nào, Diệp Lâm Quân vẫn chính là kẻ bán nước! Người người đều có thể diệt trừ!”
“Đúng, loại khốn nạn này phải chết! Phản đồ của Lạc Việt phải chết!”
Đám người Lý Hồng Thắng lớn tiếng hô.
“Được rồi Lê Nguyên, việc này cháu không cần quản, anh trưởng sẽ xử lý”
Bà cụ nhà lên tiếng.
Sai người kéo Lý Từ Nhiệm và bé Quân sang một bên.
Không cho tiếp xúc với Dươrig Hạo Quân nữa.
Lý Từ Nhiệm gấp đến độ sắp khóc Nếu Hoàng đế Tây Đường tự mình đến xử lý, vậy Diệp Lâm Quân coi như xong.
Bọn họ sẽ bắt Diệp Lâm Quân đến chỗ Nhất Vũ Kiên Vương để tranh công.
“Lê Nguyên đừng sợi Diệp Lâm Quân này cây ngay không sợ chết đứng, không có chuyện gì đâu”
Diệp Lâm Quân an ủi nói.