Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1877: Chương 1877: Chương 1878




Nhưng cô cảm thấy rất kỳ quái, lờ mờ cảm thấy chỗ nào là lạ.

Phản ứng của Hoàng đế Tây Đường và Hoàng An Nhiên đối với Diệp Lâm Quân quá lớn…

Những người khác đều có cảm giác như vậy, nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì thì lại không nói ra được.

Bọn họ sao mà ngờ được, hai nhân vật siêu cấp mà Hoàng đế Tây Đường nhắc tới, thật ra chính là một mình Diệp Lâm Quân.

Giao anh cho Nhất Vũ Kiên Vương chính là giao cho chính anh. . Đam Mỹ Sắc

Sau khi trở về biệt thự, Diệp Lâm Quân bắt đầu trù tính toàn cục.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủ một ngày đêm, Diệp Lâm Quân vận dụng tất cả lực lượng và tài nguyên có thể dùng để đề phòng Liên minh báo thù làm lớn chuyện.

Có điều kết quả khiến anh thất vọng.

Toàn bộ Lạc Việt đều rất bình thường, thậm chí Liên minh báo thù cũng rất bình thường, không có dấu hiệu hành động.

Cho dù môn phiệt Tây đường điều ra mấy trăm nghìn người cũng không tra được bất cứ manh mối gì.

Dường như đối phương không có vẻ gì là đang tiến hành một hành động lớn.

dhp nhíu mày lại, tự lẩm bẩm: “Hành động của bọn họ sẽ là gì chứ?”

Anh đã làm tốt phương pháp phòng thủ, gần như ngăn chặn bất cứ uy hiếp hoặc là hành động lên Lạc Việt.

Nhưng không đoán được đối phương rốt cuộc muốn làm gì?

Thủ lĩnh của liên minh bảo thù ở đảo Đông Ca rốt cuộc bày kế gì…

Mặc dù Đông Thiên Vương đi tới đảo Đông Ca, nhưng không tra được tung tích của kẻ đó.

Biết rõ đối phương muốn thực hiện hành động lớn nhưng anh lại chẳng biết gã phát động vào lúc nào, ở chỗ nào hay cách thức gì.

Đây là điều đáng sợ nhất, Ngay lúc Diệp Lâm Quân nghĩ mãi không ra, Hoàng Hải Bắc nhịn không được cất lời: ‘Điện chủ, có lẽ không ở Lạc Việt đâu.”

“Hả?”

Nghe vậy, đôi mắt Diệp Lâm Quân như sáng lên.

“Đúng vậy, ai nói hành động tạo thành đả kích cho Lạc Việt thì nhất định phải ở Lạc Việt chứ?”

“Nếu như bọn họ muốn hành động ở Lạc Việt, nhất định phải chuẩn bị, mà chuẩn bị thì sẽ có dấu vết, nhưng lực lượng mà tôi phải ra ngoài đều điều tra ba lượt rồi, không hề có dấu vết nào.”

“Năm mươi phần trăm là bọn họ sẽ không hành động ở Lạc Việt!”

Nói đến đây, Diệp Lâm Quân đã khẳng định được.

“Hành động ở nước ngoài? Tôi không tưởng tượng được là dùng cách nào!”

Bắc Thiên Vương nói.

Tây Thiên Vương nhíu đôi mày thanh tú: “Chẳng lẽ liên minh báo thù muốn công khai phản bội Lạc Việt?”

“Không! Bọn họ sao dám công khai thân phận? Đoán chừng ngay cả người hợp tác với bọn họ cũng không biết thân phận thật của bọn họ!”

Diệp Lâm Quân phản bác.

“Vậy sẽ làm gì? Làm thế nào ở nước ngoài mà có thể làm ra chuyện đả kích đến Lạc Việt? Tôi đây nghĩ mãi không ra được.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, thật sự bó tay.

Diệp Lâm Quân gãi mũi: “Hình như tôi biết bọn họ muốn làm gì…”

“Cái gì?”

Mọi người đồng loạt nhìn sang.

Đúng lúc này, Diệp Lâm Quân nhận được cuộc gọi mật từ Vệ binh Viêm Long.

Lúc nghe, sắc mặt của Diệp Lâm Quân dần trở nên nghiêm túc.

Mấy người bên cạnh cũng thấp thỏm, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.