Bọn họ còn thông báo với tiền phương: “Người Lạc Việt không giống chúng ta, bọn họ xem lá cờ rách nát đó còn quan trọng hơn cả sinh mạng của mình!” “Đợi khi giết được Nhất Vũ Kiên Vương, thì sẽ hủy hoại long kỳ của Lạc Việt” Không sail Người Lạc Việt còn xem mấy thứ đó quan trọng hơn cả sinh mạng của mình, Ví dụ như lá cờ trong tay Diệp Lâm Quân.
Hơn nữa núi Cửu Long còn được tiếp tục triển khai củng cố, những gì họ làm chính là để tăng ti lệ tiêu diệt thành công.
Mà nơi này lại chính là diễn đàn của hai mươi tám nước châu Đông Phương, không ai biết nội dung cụ thể của diễn đàn này là gì…
Nhưng đại diện của hai mươi bảy nước đã đến đây từ sớm, chỉ còn lại Nhất Vũ Kiên Vương của Lạc Việt.
Nhưng mọi người đều biết nội dung của của diễn đàn này là gì…
đó chính là giết nhất Vũ Kiên Vương.
Điều khiến mọi người bất ngò hơn nữa, đó rõ ràng là diễn đàn châu Đông Phương, nhưng nước đại Chiến Ưng của châu Tây Phương lại phái một đại nhân vật phong tước vị đến, còn tính toán mọi mặt, khiến người người ở châu Đông Phương đều nghe theo bọn họ.
Mặt dù trong lòng mọi người đều không thoải mái, nhưng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Những cao thủ của nước Chiến Ưng bí mật đến Tinh Quốc lần này hơn chục ngàn người, bao gồm cao thủ của mỗi khu vực.
Đây chính là lời hứa mà hoàng tử Vincent dành cho liên minh báo thù.
Mọi người càng không ngờ là kẻ đứng đẳng sau tổ chức mọi thứ lại chính là thủ lĩnh của liên minh báo thù.
‘Thậm chí hắn ta còn không lộ mặt.
Tám giờ sáng theo giờ Tinh Quốc.
Liên minh báo thù liên hợp với đảo Đông Ca, Tinh Quốc và nước Chiến Ưng cùng các thế lực khác đã bố trí hoàn tất mọi thứ.
Tiếp theo đây chỉ chờ Diệp Lâm Quân đến.
Không lâu sau, tin tức quốc tế truyền ra — diễn đàn hai mươi tám nước, hai mươi bảy đại biểu đã đến đầy đủ, chỉ thiếu mỗi nước Lạc Việt.
Rất lâu cũng không thấy đại biểu của Lạc Việt đến, trừ phi là Lạc Việt sợ Nên rút lui rồi?
Tinh Quốc lại đưa rá một tin tức khác – nếu Nhất Vũ Kiên Vương trong vòng sáu giờ đồng hồ phải xuất hiện ở diễn đàn. Nếu không thì sẽ coi Lạc Việt rút lui tước bỏ quyền…
Từ nay về sau, Lạc Việt chính là nỗi sỉ nhục của châu Đông Phương!
Lúc này, người dân Lạc Việt cực kỳ đoàn kết, ai ai cũng đều quan tâm đến chuyện này.
Mọi người đều muốn Nhất Vũ Kiên Vương đến sớm, giương oai phong của nước Lạc Việt!
Diệp Lâm Quân có lý nào lại không hiểu bọn họ đang muốn làm gì.
Cho nên cô tình làm chậm trễ thời gian của bản thân, để anh có thể đến muộn hoặc không thể đến diễn đàn.
Khó khăn lớn nhất.mà anh gặp phải lúc này không phải là sống sót thoát khỏi Tinh Quốc, mà là làm sao hạn chế thời gian đến diễn đàn.
Trễ một giây, Lạc Việt sẽ bị sỉ nhục một giây…
Máy bay trực thăng của Tỉnh Quốc đậu ở chân núi cách xa núi Cửu Long.
Thoạt nhìn, đỉnh chính của núi Cửu Long cao vút tầng mây.
Nếu đi bình thường dự tính cũng phải mất thời gian một ngày.
Chưa kể bây giò Diệp Lâm Quân đến đó trong tình trạng này.
Chỉ trong sáu tiếng.
“Nhất Vũ Kiên Vương chúng tôi chỉ cho cậu thời gian sáu tiếng thôi! Nếu cậu không đến được đỉnh chính, chúng tôi sẽ trực tiếp tước quyền của Lạc Việt!” “Đúng đấy, hai mươi tám nước châu Đông Phương thiếu mất một Lạc Việt! Uy phong của nước lớn đâu? Không thể đến sớm chút được sao?” “Chúng tôi đang chò câu ở đỉnh chính, hi vọng có thể nhìn thấy cậu!” Các sứ giả của Tỉnh Quốc chế nhạo đè biu, còn lộ ra sát ý.
Theo như bọn họ thấy, Diệp Lâm Quân cho dù không chết, cũng sẽ không đến diễn đàn trên đỉnh chính này.
Tuyệt đối không có khả năng đó! Diệp Lâm Quân gio long kỳ của Lạc Việt, nhìn về phía xa, mìm cười nói: “Không lâu sau, các người sẽ nhìn thấy lá cò của Lạc Việt phất ở nơi cao nhất!” “Hửm?”