Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1926: Chương 1926: Chương 1927




Đứng đầu là một người đàn ông trung niên, áo trắng như tuyết.

Nhưng bá khí ngồi ở đó.

Lại có được một loại duy tôn độc nhất.

Sau lưng ông ta có chừng mười lăm, mười sáu thiếu niên đứng đó, trong tay bưng một thanh trường đao.

Trên vỏ đao khắc nhiều loại ấn cổ, vẻ cổ xưa man mác tản ra.

Càng đáng sợ chính là, cây đao này giờ giờ phút phút tỏa ra hơi lạnh khiếp người.

Nhiệt độ xung quanh: cũng vì nó mà giảm xuống.

Đây là tín vật của môn phiệt Bắc Hàn, cũng là bảo vật trấn tộc, đao Bắc An.

Môn phiệt Nam Hàn nhanh chóng tới.

Độc vương, Phàm Thiên Tuyệt không mặc trang phục kỳ dị gì, không khác biệt so với người bình thường.

Nhưng cũng không ai dám lại gần.

Truyền thuyết về Độc vương đương nhiên chính là độc.

Trên người có trăm ngàn loại cổ độc.

Không cẩn thận, cho dù là cường giả cấp tông sư cũng sẽ bị trúng độc.

Đây là điểm đáng sợ nhất của môn phiệt Nam Hàn.

Sau đó không lâu, người của môn phiệt Đông Thiên cũng Tới.

Dẫn đầu là thái tử Long Ngạo Thiên, chính là người con của đương kim chưởng môn.

Môn phiệt Đông Thiên sinh hoạt tại đảo và trong biển rộng.

Cho nên kỹ năng bơi cực kỳ tốt.

Nhất là Long Ngạo Thiên, nghe đồn có sức lực của thần long.

Một thân khổ luyện thành vô địch.

Chưa từng gặp phải đối thủ. Cả nhà tải app truyện hola về đọc giúp nhóm nhé!

Sau khi Hoàng Đế Tây Đường dẫn người tới, ông ta lập tức nói: “Các anh em, nhanh về đi thôi!

Vấn đề này cứ tính vậy thôi!”

“Hả?” Hoàng Đế Tây Đường vừa dứt lời, đám người đều ngơ ra.

“Cứ tính như vậy?”

Long Ngao Thiên không thể tin nổi hỏi lại.

Hành tung của môn phiệt Đông Thiên bí ẩn như vậy còn bị thương rất nhiêu người.

Vấn đề này mà cứ tính như vậy thì anh ta không thể nhịn.

“Đúng, dựa vào cái gì mà cứ tính như vậy? Giết nhiều người của tôi như vậy, còn có đạo lý không?”

Độc vương cũng lên tiếng.

Bắc An vương lạnh lùng nói: “Dù tôi nói bỏ thì đao Bắc An cũng không đồng ý!” “Đao Bắc An không đồng ý!” “Ba trăm nghìn nam tử hán của Bắc An không đồng ý!” Mấy trăm người của môn phiệt Bắc An cùng nhau hô.

“Cho tôi một lý do.”

Bắc An vương nhìn chằm chằm Hoàng Đế Tây Đường.

“Thật ra mọi người đều bị lừa rồi! Không hề có chuyện như vậy! Người giết không phải Diệp Lâm Quân! Có người hãm hại cậu ấy!” Gương mặt Hoàng Đế Tây Đường trở nên tái nhọt, vô lực giải thích.

“Vậy những chứng cứ này thì sao?” Bắc An Vương vung tay lên.

Đám thuộc hạ liền đưa toàn bộ chứng cứ lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.