Anh rất muốn đi diệt trừ Bắc Ma, nhưng không có cơ hội? Không ngờ môn phiệt Tây Đường lại tạo cho anh cơ hội đễ dàng như vậy? Đây chẳng phải là điều anh mong muốn sao? Bởi vì anh có một linh cảm mạnh mẽ — Bắc Ma rất mạnh, đệ tử của ngũ long Lạc Việt cũng không đễ xử.
Chỉ khi anh đích thân tự mình đi mới có thế yên tâm được một chút…
Chỉ là không có cớ để đi.
Bây giờ thì có rồi.
Còn về xử lý liên minh báo thù hiện tại cũng không phải là quan trọng lắm, Bắc Ma mới là…
“Diệp Lâm Quân, chỉ cần cậu thay Mộ Phong tham gia đội quân cảm tử, vợ con cậu và còn mẹ cậu nữa, tôi bảo đảm sẽ chăm lo cho họ cả đời! Nếu không thì, kết cục cậu cũng hiểu đấy!” Lão thái thái hăm dọa.
“Được rồi, tôi đồng ý!” Diệp Lâm Quân đồng ý mà không chút do dự.
Điều này khiến lão thái thái và những người khác vô cùng ngạc nhiên.
Diệp Lâm Quân đồng ý dễ dàng như vậy sao?
Nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều.
Không lâu sau, môn phiệt Tây Đường đã gom đủ thành viên vào đội cảm tử, tiễn bọn họ lên đường.
Hoàng Mạnh Hùng điểm danh hai mươi lăm người tham gia đội cảm tử.
“Hoàng Mộ Phong!”
“Người đâu?”
Hoàng Mộ Phong bị gọi tên, nhưng không ai trả lời.
Cậu ta vốn không có ở hiện trường “Em tám, người đâu?”
Ánh mắt lạnh nhữ băng của Hoàng Mạnh Hùng nhìn chằm chằm vào Hoàng Vạn Sinh.
“Anh cả, Diệp Lâm Quân muốn đi thay Mộ Phong!” Lão thái thái nói.
Lời vừa thốt ra, cả hiện trường đều kinh ngạc.
Hoàng Mạnh Hùng, Hoàng An Nhiên và những người biết thân phận của Diệp Lâm Quân đều chết lặng.
Bảo người này đi tham gia đội quân cảm tử?
Không phải đang đùa đó chứ?
Ngoài ra, mấy người Lý Từ Nhiệm cũng sững SỜ.
Chuyện này từ khi nào chứ? Sao cô lại không biết?
Đổi cảm tử chẳng khác gì bia đỡ đạn cả….
Diệp Lâm Quân đi rồi tuyệt đối không thể sống sót trở về.
“Bà nội, các người đang làm gì thế? Sao có thể để Hạo Quân đi thay người?”
“Hoàng Mộ Phong tự mình rút được, không thể trách người khác!”
Lý Từ Nhiệm lo lắng.
Hoàng Vạn Sinh lập tức nói: “Là Diệp Lâm Quân tự đồng ý đi thay Mộ Phong”
Lão thái thái cũng gật đầu: “Ừ, đúng là thế!”
Ngay lập tức, ánh mắt của Lý Từ Nhiệm và những người khác rơi vào Diệp Lâm Quân.
“Hạo Quân, anh đồng ý sao?”
Diệp Lâm Quân ánh mắt phức tạp Lý Từ Nhiệm rồi gật đầu.
“Huych!” Cả người Lý Từ Nhiệm run lên.
Cô liền cảm thấy Diệp Lâm Quân đồng ý đi nạp mạng chắc chắn là vì cô và bé Quân.
Nếu không anh sẽ không đễ dàng đồng ý như vậy.
“Anh cả, anh thấy rồi chứ? Là bản thân cậu ta tự đồng ý!” Lão thái thái và Hoàng Vạn Sinh vội vàng thúc giục.