“Rõ ràng anh làm việc bất lời, xuất hiện sai lầm lớn, lại vẫn giả bộ làm dáng vẻ cung cúc tận tụy vì Lạc Việt! Còn muốn đến cướp công của người khác!”
Một câu của Diệp Lâm Quân liên chọc giận tất cả đám người.
“Phiền các người cảnh giác cao độ đi! Suy nghĩ chút chuyện ẩn bên trong, các người sẽ tìm ra điểm hoài nghi.”
“Diệt trừ Bắc Ma, Diệp Lâm Quân tôi không cần bất cứ khen thưởng và danh dự gì, chỉ cần cho tôi một lời công bằng, chỉ thế thôi!”
Diệp Lâm Quân hô lên về phía đám người.
Vệ binh Viên Long trên dưới đều phẫn nộ trừng mắt nhìn Diệp Lâm Quân: “Hôm nay thật sự là một ngày đáng thất vọng!”
“Diệp Lâm Quân, anh còn không nhận thức được sai lầm của mình sao?”
Diệp Lâm Quân cười mỉa mai: “Tôi làm sai chỗ nào?”
“Anh còn không có sai à?”
“Anh trừ được liên minh báo thù sao?”
Đám người chất vấn.
“Nhưng tôi trừ được Bắc Ma, mối nguy hiểm lớn hơn”
Diệp Lâm Quân nhìn thẳng vào đám người.
“Anh…
Tất cả mọi người đều bị Diệp Lâm Quân làm cho tức chết.
Nói hồi lâu, Diệp Lâm Quân vẫn một lời đó.
“Anh vẫn chấp mê bất ngộ thế à?”
“Diệp Lâm Quân, từ giờ trở đi, anh bị giam lại! Từ từ suy nghĩ xem rốt cuộc mình sai hay không!”
“Lúc nào thông suốt thì mới được rai”
Diệp Lâm Quân cười nói: “Tôi sẽ tới phòng tạm giam, nhưng nghĩ thông suốt thì không có khả năng! Bởi vì tôi không có sai”
“Diệp Lâm Quân, nếu như anh không nhận thấy bản thân có lỗi, vậy anh không cần làm Nhất Vũ Kiên Vương nữa! Thậm chí anh còn chịu xử phạt nặng nề”
“Người đầu, nhanh chóng đưa Diệp Lâm Quân vào phòng tạm giam, để anh ta tỉnh táo lại một chút.”
Diệp Lâm Quân hừ lạnh: “Không quan trọng!”
Cứ như vậy, Diệp Lâm Quân bị đưa đến phòng tạm giam bí ẩn.nào đó ở Kinh thành.
Một căn phòng nhỏ chỉ có mười mấy mét vuông.
Bầu không khí cực kỳ căng thẳng.
Bảo vệ còn khuyên: “Nhất Vũ Kiên Vương, anh nên bớt nói lại đi, dựa vào cống hiến của anh với Lạc Việt, chỉ cần anh thừa nhận sai làm, bên trên sẽ không xử lý anh thế nào đâu!”
Diệp Lâm Quân cười: “Công đạo tự trong lòng người, tôi không sai chính là không sai.”
“Tôi tin là không bao lâu nữa tất cả sẽ được chứng minh! Đồ giả đều không che được mãi!”
Những người khác đều cười ha hả: “Sao có thể? Chuyện tứ tiểu long giết Bắc Ma người người đều biết, anh lấy chứng cứ gì mà đòi lật đổ bọn họ?”
Diệp Lâm Quân không trả lời, anh nhắm mắt nghỉ ngơi.
Không ai tin lời anh nói.
Còn không bằng khỏi nói nữa!
Lính canh ngoài cửa liếc mắt một cái rồi thở dài: “Haiz, vì giận dỗi mà giao ra chức Nhất Vũ Kiên Vương của mình, thật sự không đáng!”
Sau Diệp Lâm Quân bị đưa vào trong phòng tạm giam.