Phụt!
Cuối cùng Bắc Ma vẫn thua trong tay Diệp Lâm Quân.
“Thua cậu hai lần, ta phục, cậu giết ta đi!”
Bắc Ma quỳ trên đất, thuần phục hoàn toàn Diệp Lâm Quân.
“Tôi chưa thể giết ông! Tôi còn một vấn đề muốn hỏi.”
Vù vùi Chỉ là Diệp Lâm Quân còn chưa nói xong.
Lập tức có mấy cao thủ phóng lên, giết chết Bắc Ma.
Vương Định và Nhậm Kiêu Phàm bước lên trước.
“Ai bảo các người giết ông ta!”
Diệp Lâm Quân phẫn nộ nhìn chằm chằm bọn họ.
“Nhất Vũ Kiên Vương quả nhiên khủng khiếp, Bắc Ma không phải là đối thủ của anh!”
“Đối với loại người như Bắc Ma, không giết sẽ không trừ được hậu họa về sau!”
Mấy người nói.
Diệp Lâm Quân chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.
Người chết rồi, còn có thể làm gì.
Cuối cùng, Lạc Việt tuôn ra một tin tức trọng đai, Nhất Vũ Kiên Vương xuống núi, diệt trừ Bắc Ma.
Toàn thế giới chấn kinh.
Điều chấn kinh thứ nhất là Nhất Vũ Kiên Vương còn sống, không chết ở núi Cửu Long.
Thứ hai là Nhất Vũ Kiên Vương lại giết chết Bắc Ma.
Như này về sau, ai dám động vào Lạc Việt nữa?
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Có một vị thần trấn trận!
Bảo vệ Lạc Việt trên trăm năm!
Đàn áp trăm nước, không ai dám phạm!
Nhưng người nào cũng không ngờ tới là Nhất Vũ Kiên Vương lại muốn rửa tay gác kiếm.
Đây là chuyện khiến vệ binh Viêm Long ưu sầu nhất.
Cuối cùng Bắc Ma đã bị giết. . Truyện Trọng Sinh
Khắp chốn vui mừng, Danhrtiếng của Nhất:Vũ Kiên Vương càng được truyền xa.
Cả thế giới lại một lần nữa suy đoán thân phận của Nhất Vũ Kiên Vương.
Nhưng Lạc Việt biết rằng đã mãi mãi mất đi anh rồi.
Bây giờ cả thế giới đều không biết rằng Nhất Vũ Kiên Vương lui về ở ẩn, nhưng sau một thời gian nữa cuối cùng cũng sẽ bị lộ.
Khi đó chính là lúc tai họa ngầm rình rập Lạc Việt Trong căn cứ của vệ binh Viêm Long.
Ánh mắt của tất cả các thành viên đều rất phức tạp.
Diệp Lâm Quân đang cầm một lá cờ đã được gấp xong.
Lá cờ không trơn vẹn, đồng thời ñhúộm đầy máu, còn có thể ngửi được thoang thoảng mùi máu tanh.
Lá cờ này đương nhiên là được Diệp Lâm Quân liều chết mang về từ núi Cửu Long.
Bên trên còn có nhẫn Viêm Long.
“Từ hôm nay, tôi, Diệp Lâm Quân nhường lại chức Nhất Vũ Kiên Vương”
Diệp Lâm Quân cao giọng nói.
Đám ngươi đều thở dài: “Ngài không suy nghĩ thêm sao?”
“Tôi đã nghĩ rõ ràng!”
Cuối cùng Diệp Lâm Quân giao lại hai thứ này.