Người kia do dự một chút: “Nhưng mà đối phương có điều kiện!” “Bất kể đối phương có điều kiện gì, chỉ cần chữa trị võ mạch cho Diệp Lâm Quân là được!” “Đúng, không tiếc bất cứ giá nào chữa trị võ mạch cho Diệp Lâm Quân!” Lân này vệ binh Viêm Long chơi trò may rủi.
“Được, đã vậy, phần chắc chắn hẳn là rất lớn!” “Chúng tôi tìm được một thế gia có thuật chữa bệnh cổ xưa! Là dòng họ Y Vương! Bọn họ có được y thuật cổ vô cùng kỳ diệu, có thể cải tử hoàn sinh đối với người thường! Nghe nói bọn họ chỉ dựa vào y thuật cổ và các vị thuốc liền có thể biến một võ sĩ có tư chất bình thường thành một cường giả cấp Chí Tôn!” Nghe vậy, ai cũng hít vào một hơi lạnh.
Dựa vào y thuật cổ và các vị thuốc là có thể chế tạo ra một cường giả cấp Chí Tôn? Thế này cũng đáng sợ quá.
Vệ binh Viêm Long còn nảy sinh một ý nghĩ.
Để cái thế giả y thuật cổ này giúp Lạc Việt chế tạo ra cường giả cấp Chí Tôn.
Vệ binh Viêm Long không tiếc giá cả, liên hệ với thế gia Y Vương.
Thể gia Y Vương phái ra thập nhất trưởng lão với lai lịch thâm sâu tên Vương Không đi theo vệ binh Viêm Long tìm Diệp Lâm Quân.
Bản thân Vương Không cũng là một vị cường giả cấp Chí Tôn! Là song tu Y Võ trong truyền thuyết.
Chính là luyện cả y thuật và võ đạo.
“Võ mạch hoàn toàn bị phá nát?”
Vương Không nghe được tình huông của Diệp Lâm Quân thì vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.
“Khó sao?” Có người của vệ binh Viêm Long đò hỏi.
“Theo lý mà nói thì trên cơ bản là không có khả năng chữa trị! Võ mạch và gân mạch khác không giống! Nhất là do các người trực tiếp phá hủy!” “Dù cho chữa trị, cũng không đạt được trạng thái như trước kiat” “Nhưng mà tình hình cụ thể thì tôi phải tới xem người rồi mới định được!” Vương Không nghiêm túc nói.
Trên dưới vệ binh Viêm Long đều đây vẻ nghiêm túc.
Mọi người nhanh chóng đi tới Giang Bắc.
Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên đi theo Tam trưởng lão thành Vô Song tu luyện rồi.
Chỉ có Diệp Lâm Quân và mẹ ở nhà.
“Diệp Lâm Quân, chúng tôi muốn mang đến cho anh một tin tốt!” Vệ binh Viêm Long tới nói cho Diệp Lâm Quân biết.
Diệp Lâm Quân sững sờ.
Anh cân chữa trị võ mạch gì chứ? Anh đã sớm khỏi rồi.
Huống hồ ông già đã nói, trên đời này có mấy người chưa trị được võ mạch chứ?
Nói chữa được cũng đều là gạt người.
“Tôi không cần! Làm người bình thường rất tốt!”
Diệp Lâm Quân lập tức từ chối.
“Hạo Quân, có phải con vấn còn giận vệ binh Viêm Longhông?’ “Không có, con không để trong lòng”
“Đã không giận, thì để đại sư xem cho con một chút đi!”
Diệp Lâm Quân hết cách.
Chỉ có thể để cho đại sư Vương Không và đệ tử kiểm tra.
Sau khi kiểm tra xong, đại sư Vương Không và mấy đệ tử đi tới một chỗ xa.
Mấy người bắt đầu bàn luận.
Vương Hành là cường giả cấp Chí Tôn, cách âm với ông ta mà nói chỉ như ăn bữa sáng.
Cho nên ông ta fói chuyện với mấy đệ tử.
Đừng nói người bình thường không nghe thấy được, ngay cả cường giả cấp Chí Tôn cũng chưa chắc nghe đứợg.