Mấy tên đồ đệ cười lạnh nói.
“Đúng, tự anh ta đi, tôi mới ra tay!”
Vương Không để lại một câu nói rồi dẫn đồ đệ rời đi.
Ông ta thấy vệ binh Viêm Long không tiếc giá nào, điều kiện kia để bọn họ tùy tiện đưa ra, bảo Diệp Lâm Quân đi quỳ cầu xin là điều kiện đơn giản nhất.
Nhưng ông ta không ngờ tới là Diệp Lâm Quân tuyệt đối không làm vậy, đừng nói đến việc bây giờ anh đã làm ýô địch-thiên hạ rồi.
Làm một người bình thường, anh cũng sẽ không bỏ đi tôn nghiêm của mình.
Sau khí trở lại biệt thự.
“Hạo Quân, anh sao vậy? Tất cả mọi người đều muốn tốt cho anh! Anh một câu không hợp liền nổi cáu, làm cho đại sư tức giận bỏ đi rồi!”
Vệ binh Viêm Long oán trách nói.
Diệp Lâm Quân cười: “Tôi biết các người tốt với tôi, nhưng bọn họ chính là một đám lừa đảo!”
“Bọn họ còn không tra ra võ mạch của tôi, đã tuyên bố có thể chữa trị, mục đích chính là lừa gạt các người, thu lợi đấy!”
Nghe Diệp Lâm Quân giải thích, đương nhiên là không ai tin.
Nói anh nghe được đoạn hội thoại của đám người Vương Không; cũng sẽ không ai tin.
“Hạo Quân à, cái tírfh nóng nảy này của anh phải sửa-đi!”
“Anh xem đi, đắc tội với đại sư, người ta muốn anh đến quỳ gối cầu xin mới trị cho anh đấy!”
“Nhưng chúng tôi biết tính cách của anh tuyệt đối không thể quỳ!!”
Vệ binh Viêm Long rời đi.
Bảo Diệp Lâm Quân quỳ gối cầu người là điều không thể nào.
Bọn họ chỉ có thể dùng điều kiện khác để đại sư Vương Không đồng ý chữa võ mạch.
Diệp Lâm Quân không ngờ vệ binh Viêm Long sẽ khúm núm đi cầu xin Vương đại sư.
Rõ ràng anh không cần trị võ mạch.
Đám người đó chỉ là kẻ-lừa đảo.
Một bên khác, sau khi.Vương đại sư biết Diệp Lâm Quân không đi cần xin mình, vệ binh Viêm Long dùng điệu kiên khác tháy thế, ồng ta vẫn chần chừ để câu vệ binh Viêm Long.
Kéo thời gian càng dài, lợi ích bọn họ lấy được sẽ càng lớn.
Nháy mắt đã qua một tháng.
Chính là lúc Diệp Lâm Quân đến thăm bé Quân.
Thời gian vừa tới, Diệp Lâm Quân lập tức cùng Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên tiến về thành Vô Song.
Hai người là đệ tử ký danh của tam trưởng lão, đến thành Vô Song đều là xe nhẹ đường quen.
Thành Vô Song là một thành cổ nằm sâu trong rừng trúc của Thục Trung.
Nếu không có người dẫn đường, căn bản không tìm thấy.
Bởi vì thành cổ được bố trí trận pháp và cơ quan chung quanh.
Đi vào khu vực lân cận, sẽ chỉ đưa người đến càng xe, không cách nào tiếp cận thành Vô Song được.
Sau khi vào thành Vô Song, người bên trong rất đông.
Vừa thấy Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên, không ít người xúm lại gần.
Vì hai người có nhan sắc và thiên phú cực cao, nên được rất nhiều đàn ông ở thành Vô Song yêu thích.