Nhìn bầu trời buổi sáng sớm, Diệp Lâm Quân bất giác cau mày, bầu trời hôm nay trông có vẻ không giống như một ngày tốt lành.
Lão giả trong tù từng dạy anh cách quan sát thiên tượng, vì vậy vào lúc này, Diệp Lâm Quân đánh giá hôm nay không phải là một ngày tốt, thậm chí phải nói là vô cùng tôi tệ.
“Vì để an toàn, tôi cảm thấy hôm nay vẫn là không nên tổ chức hôn lễ? Bảo thế gia Y Vương lùi ngày đi, hôm nay không lành!” Diệp Lâm Quân trực tiếp tiếp cận Tiêu Thấm nói ra cách nghĩ của mình Đồng thời, Diệp Lâm Quân cũng nói mọi chuyện cho Tiêu Phong biết, bảo anh ta nhắc nhỏ vệ binh Viêm Long chuẩn bị phòng ngự đề phòng có biến hóa.
Chuyện của Hứa Chính Kiệt vẫn luôn là một nút thắt trong đầu anh.
Mấy ngày nay, ngày nào anh cũng hỏi kết quả điều tra của Tiêu Phong.
Chỉ là bên phía Vương Thừa Vũ không chịu điều tra.
Tiêu Thấm vốn dĩ không muốn kết hôn, nghe xong lời này của Diệp Lâm Quân liên lập tức gât đầu: “Anh rể, em nghe theo lời anh!” “Không được, Diệp Lâm Quân anh điên rồi sao? Anh nói kéo dài hôn lễ là có thể kéo dài được à!” “Anh nói hôm nay không phải ngày tốt thì không phải sao?” “Anh có ý đồ gì?” Mọi người hỏi.
Ngay cả ánh mắt Lý Từ Nhiệm nhìn Diệp Lâm Quân cũng có chút kỹ lạ.
Lễ nào Diệp Lâm Quân không muốn Tiêu Thấm kết hôn sao?
Không phải Diệp Lâm Quân muốn Tiêu Thấm kết hôn sao?
Diệp Lâm Quân nghiêm túc nói: “Tôi nghĩ thiên tượng có chút không đúng, hôm nay không phải ngày lành, không thích hợp để kết hôn!”
“Xì, hôm nay là ngày tốt thích hợp nhất để kết hôn đấy được chưa?”
“Diệp Lâm Quân cậu đừng có giật tít mọi người vào lúc này chứ! Mau cút sang một bên đi!”
“Sao? Bây giờ đổi ý rồi?”
Không ai hiểu cho Diệp Lâm Quân. Mọi người chỉ xem anh như một trò hề.
Tiêu Thấm cũng không có cách nào, đành phải trang điểm và thay lễ phục.
Khoảng sáu giờ, Vương Thừa Vũ đến nhà họ Mai cùng với đội đón dâu để đón Tiêu Thấm.
“Tiêu Thấm, anh tới đón eml Đi thôi!”
Vương Thừa Vũ hô lên.
Chỉ là Tiêu Thấm đứng ở nơi đó không nhúc nhích.
“Tiêu Thấm đi thôi! Em đang làm gì thế?”
Vương Thừa Vũ đột ngột nâng cao giọng mình, như có như không liếc nhìn Diệp Lâm Quân một cái.
Anh là đang đe dọa Mai Ghâu Anh.
“PhùI”
Tiêu Thấm hít một hơi thật sâu và nhìn chằm chăm vào Diệp Lâm Quân.
Điều này khiến Diệp Lâm Quân cảm thấy có hơi kỳ lạ.
Tại sao hai người này lại nhìn anh như thế?
“Đi”
Tiêu Thấm kiên quyết lên xe cưới.
Sau đó Vương Thừa Vũ mới nở nụ cười hài lòng.
Chốc chốc trong tiếng chiêng, tiếng trống rộn ràng, chiếc xe hoa từ từ rời khỏi tâm mắt của mọi người.
Thời gian chớp mắt đã tới bảy giờ sáng.
“Chíu!”