Bốn trăm nghìn quân đều chấn kinh Nhất Vũ Kiến Vương vẫn là Nhất Vũ Kiến Vương!
Anh vẫn đứng đầu như cũ!
Họ đã thắng trận đầu tiên ở cảnh Nam!
Sau đó quân đội được điều động.
Những chiến binh lang thang khắp nơi trên biển cả.
Theo chỉ huy của Diệp Lâm Quân,họ phòng ngừa đánh giáp lá cà, dùng vũ khí hiện đại để giải quyết.
Người ta ước tính rằng trong sáu giờ nữa, tàn dư thống trị lực lượng trên biển của liên minh sẽ bị xóa sổ hoàn toàn.
“Các người nghe theo tôi an bài, thế này, thế này…
Diệp Lâm Quân cũng không nhàn rỗi, sắp xếp kế hoạch tiếp theo.
“Tôi muốn làm cho kẻ địch không ngờ tới!”
Diệp Lâm Quân mỉm cười.
Long Hán Châu, nằm ở tuyến phòng thủ thứ tư, đang chờ động thủ.
“Theo lý mà nói, bốn trăm nghìn người gần như phải chết một nửa, tại sao không có tin tức gì cải”
“Không xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi, mau đến xeml”
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng la hét.
Mọi người liền chạy ra ngoài.
Chỉ thấy từng cái xác chết trôi lềnh bềnh trên biển…
Có hoàn chỉ, có không trọn vẹn.
Có người, cũng có quái vật…
“Xác chết của quái vật, nhìn kìa! Những con quái vật này đã chết! Nhìn kìa!” Xác người là chuyện bình thường, mọi người nhìn lâu thành quen, sẽ không chấn kinh.
Nhưng khi xác chết của những con quái vật đó xuất hiện, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Tại sao ba tuyến phòng thủ trên biển bị phá vỡ Lý đo lớn nhất là những con quái vật và hải thú này.
Bọn chúng quá đáng sợ và quá mạnh mẽ.
Có quá nhiều người bị giết và bị thương trong tay chúng Ngay cả những cường giả cấp bậc tối cao như Long Hàn Châu cũng phải sợ hãi con quái vật này.
Không ngò xác của những con quái vật này lại nổi thành từng nhóm trên biển.
Đánh giá từ quy mô số lượng, những con quái vật đã bị diệt cả đoàn.
Vậy ai đã làm điều đó? Ngoại trừ đội quân của Diệp Lâm Quân, sẽ còn ai nữa? Chẳng lẽ là…
Trong đầu nảy sinh ra một ý tưởng kinh khủng và ngớ ngẩn, Long Hàn Châu giật mình toát mồ hôi lạnh.
“Thần tôn, mau nhìn những cái xác này! Tất cả kẻ địch, không phải người mình!” Có người cảm thán.
Mọi người cẩn thận nhìn những xác chết trôi trên biển, tất cả đều khác hẳn gương mặt của người Lạc Việt.
Màu đa và quân áo khác nhau.
Biển bao la chứa hàng ngàn xác chết trôi nổi không phải người Lạc Việt.
Đó là của kẻ thù! Thấy vậy, mọi người nhìn nhau, toát mồ hôi lạnh.
Chiến hạm của họ cùng nhau tới, tìm thấy xác chết khắp nơi.
Đó là tất cả của đối phương.
“Cái này, cái này..”