Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 417: Chương 417: Chương 418




Đây chính là uy hiếp trắng trợn!

Cảnh cáo tất cả mọi người tại tập đoàn Đông Thiên, nếu như không chịu thu mua, hậu quả sẽ cực kỳ thảm hại.

“Nhớ kỹ, đừng có giỏ trò mèo ở đây, đấu với nhà họ Tô, mắy người còn chưa đủ tư cách đâu!”

Tô Triệu Long rời đi.

Để lại một đám người đứng sững ở cửa.

tập đoàn Đông Thiên chỉ vừa mới đi vào quỹ đạo, thời điểm đang tiến hành phát triển đi lên thì kết quả lại bị nhà họ Tô cưỡng chế thu mua như vậy ư?

“Tổng Giám đốc Lý, tôi nghĩ hay là cô từ bỏ đi, đừng chống lại. Để họ thu mua đi?”

“Đúng thế. Gần đây nhà họ Tô tiến hành thu mua rất nhiều doanh nghiệp rồi! Chỉ cần có chút phản kháng, thì người đang sống sờ sờ cũng bị ép chết!”

“Thế lực nhà họ Tô tại Quảng Châu cực kỳ khổng lồ, hoàn toàn không phải là người mà chúng ta đắc tội cho nồi! Nói không chừng, tính mạng cũng gặp nguy!”

Tắt cả quản lý cấp cao tại tập đoàn Đông Thiên đều mang suy nghĩ từ bỏ.

Từ đầu đến cuối Lý Tử Nhiễm không nói năng gì.

Nhưng trong lòng cô cũng đang rât tuyệt vọng.

Chọc phải ai không chọc, lại chọc phải nhà họ Tô.

Lý Tử Nhiễm hoàn toàn không có ý nghĩ chiến đấu.

Xem qua những tin tức nóng hổi mấy ngày gần đây, nhà họ Tô đúng là không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích.

Vì ép doanh nghiệp phải bán cho mình, thủ đoạn gì cũng dùng cho được.

Lý Tử Nhiễm rất sợ cha mẹ và chồng của mình sẽ bị hại.

Dạo gần đây, độ hài lòng của Diệp Quân Lâm với sự phát triển của Tô Hàng phải nói là rất khả quan.

Mặc dù có máy con sâu đục khoét lá, nhưng tổng thể mọi thứ đều đang ngày càng vững vàng phát triển.

Đến tối, khi về đến nhà, thế nhưng anh lại thấy Lý Tử Nhiễm mặt mày ủ ê.

“Vợ à, em sao vậy? Ai chọc em?”

Lý Tử Nhiễm lắc đầu tỏ ý: “Không sao đâu, Chẳng qua là em đang bận rộn vì việc phát triển của công ty ấy mà.”

Ngày hôm sau.

Lý Tử Nhiễm vừa mới đến công ty, thì Tô Triệu Long cũng lập tức dẫn theo một đám người đến ngay sau đó.

Thấy người sử dụng đao phóng độ bậc thầy kia, ai nấy đều run lên cằm cập.

*Cô Lý đây suy nghĩ đến đâu rồi?”

Tô Triệu Long cười hỏi.

“Có bán, thì anh cũng nên bày tỏ chút thành ý mới phải đạo chứ?”

Lý Tử Nhiễm nói.

Tô Triệu Long trước nhất là hơi sửng sót, nhưng rồi phản ứng ngay: *Giá mua là một tỉ!”

*ÔjI”

Tô Triệu Long vừa nói dứt lời, tắt cả mọi người đều hít vào một hơi lạnh buốt.

Nhà họ Tô đúng bá đạo luôn!

Một công ty tại Tô Hàng trị giá sáu tỷ, chỉ dùng có một tỷ để thu mua thôi ư?

Lý Tử Nhiễm cười lạnh bác lại: *Tô tiên sinh, anh bị điên à? Nếu như mọi người còn biết tôi đầu óc bình thường, tôi sẽ bán cho anh chỉ với một tỷ thôi sao?”

“Ha ha ha ha…”

Tô Triệu Long cười lạnh nói: “Cô Lý đây khá là không hiểu rõ tình huống hiện giờ đấy!

Bây giờ cô không có tư cách định giá đâu, cô rõ chứ? Tôi cho cô cái giá này đã là nễ mặt mũi cô lắm rồi đấy, ép chặt hơn nữa thì một cắc tôi cũng không cho đâu!”

Ngang ngược!

Nhà họ Tô quá sức ngang ngược!

Nhưng mọi người chỉ biết giận chứ nào dám nói gì.

Trước đầy hai ngày, có người bất mãn nhà họ Tô quá mức bá đạo. Kết quả bị đánh gãy tứ chi, ngay cả người nhà cũng bị kiểm soát chặt chẽ.

Một Tô gia như thế, ai mà không sợ?

“Đây là hợp đồng! Ký vào ngay lập tức, rồi đi kết toán!”

Tô Triệu Long ném hợp đồng xuống trước mặt Lý Tử Nhiễm.

“Nếu như cô Lý đây quyết không chịu ký, như vậy, tối ngày hôm nay người cùng tôi ăn tối ắt hẳn sẽ có ngài Lý Văn Uyên và bà Triệu Nhã Lan đấy! Ha ha…”

Tô Triệu Long không hề e dè mà uy hiếp.

Ý tứ của anh ta rất đơn giản thôi: Néu Lý Tử Nhiễm không đồng ý, Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan sẽ biến mắt, thậm chí tính mạng cũng khó bảo đảm.

“Đề vô sỉI”

Lý Tử Nhiễm tức giận nói.

Làm ăn chốn thương trường lâu đến thế rồi, cho tới bây giờ chưa gặp phải loại người nào ngang ngược như vậy.

Nhưng bản thân vẫn cứ không có biện pháp nào để chống chọi.

“Tổng Giám đốc Lý, ký đi!”

Những quản lý cấp cao khác cũng rối rít đề nghị.

“Ký cái gì vậy?”

Đương lúc ấy, ở đằng sau, có một giọng nói vọng vào.

Diệp Quân Lâm đến.

Anh đã nhận ra sự khác thường của Lý Tử Nhiễm cho nên mới đến đây để tìm hiểu.

Không ngờ là nhà họ Tô giở trò quỷ.

“Diệp Quân Lâm? Là mày!”

Tô Triệu Long đã từng nhìn qua hình của Diệp Quân Lâm, vừa nhìn thấy thì đôi mắt đã long lên sòng sọc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.