Người sai không phải anh ta, mà là Lý Tử Nhiễm.
Lý Tử Nhiễm lập tức nỗi đóa: “Từ Triết Ninh anh mau giải thích rõ đi chứ, nói cho người khác biết vừa nãy chuyện gì xảy ra đi?”
Lúc này, người đại diện của Từ Triết Ninh cùng mấy người phụ tá cũng theo vào.
“Được! Chân tướng chứ gì? Là Lý Tử Nhiễm cô quyến rũ tôi, mưu đồ muốn lên giường với tôi. Kết quả bị tôi từ chối, đơn giản vậy đáy!”
Từ Triết Ninh cười lạnh nói.
Nghe thấy Từ Triết Ninh đổi trắng thay đen, Lý Tử Nhiễm tức đến phát điên mất.
“Anh dám nói dối như thế ư? Rõ ràng chính anh muốn động tay động chân với tôi trước mài!”
Lý Tử Nhiễm tức giận nói.
Vương Nghệ Hiểu đẩy Lý Tử Nhiễm một cái: “Cô ra oai ở đây cái gì chứ? Vừa nãy cô định làm cái gì, tôi chính mắt thấy rõ! Là cô quyến rũ người ta trước!”
Vương Nghệ Hiểu thích Từ Triết Ninh.
Cho nên dù Từ Triết Ninh làm sai, cô ta cũng sẽ đi bảo vệ anh ta.
Đổ hết mọi sai lầm lên đầu người khác.
Giống như hiện tại.
“Mấy người…”
Lý Tử Nhiễm tức muốn chết.
Người đại diện, chị Vương, lên tiếng: “Tống Giám đóc Lý à, sao cô lại như thế. Mặc dù cô là sếp lớn, nhưng cũng đừng làm xằng như vậy? Triết Ninh là diễn viên, chuyện này mà truyền ra ngoài thì sự nghiệp của cậu ta bị hủy hết, ngay cả công ty của cô cũng bị ảnh hưởng kia mà?”
“Đúng vậy đấy, Tống Giám đốc Lý, tha cho Triết Ninh đi!
Đừng làm khó cậu ấy nữa!”
Đoàn đội marketing của Từ Triết Ninh thi nhau cầu xin.
“Mấy người… tôi, tôi… Rõ ràng không phải tôi làm mà…”
Lý Tử Nhiễm thật rất cuống, không biết nên giải thích như: thế nào.
Quan trọng là không cách nào giải thích suôn sẻ được.
Người ở đây đều cùng một phe.
Lý Tử Nhiễm có trăm cái miệng cũng không cách nào bào chữa.
“Tống Giám đốc Lý, cô mau đi đi, chuyện này hôm nay chúng tôi sẽ coi như không có gì xảy ra hết. Cô yên tâm, chúng tôi sẽ không đòi bồi thường gì đâu!”
Người đại diện Vương kéo Lý Tử Nhiễm rời khỏi.
Lý Tử Nhiễm ngớ ra.
Rõ ràng người bị hại là cô mà?
Tại sao nháy mắt cô biến thành người làm sai?
Tại sao lại để người ta nắm đằng chuôi của mình như vậy?
Trong tức khắc Lý Tử Nhiễm muốn sa thải hết đám người này đi.
Cô gọi điện cho Phó Quốc Thụy, nói rõ chuyện này.
“Tống Giám đốc Lý, không được đâu ạ! Giải trí của tập đoàn Đông Thiên bây giờ dựa vào hét đám người Vương Nghệ Hiểu và Từ Triết Ninh đấy, chúng ta hầu hạ cung kính còn chưa đủ đây, sao dám đuổi họ đi kia chứ?”
“Tống Giám đốc Lý nghe tôi, bình tĩnh lại đi ạ! Cô làm như vậy không có ích lợi gì cho công ty hết!”
“Tôi Lý Tử Nhiễm tức nghẹn, nghiền răng ken két.
Rõ ràng người bị tổn thương là cô mà!
Nhưng cô chẳng thể làm được gì hét!
Trong phòng Từ Triết Ninh.
Vương Nghệ Hiểu cười lạnh: “Anh đúng là khoái làm bậy nhỉ? Người phụ nữ này không phải hạng tầm thường, một khi bị cô ta nắm đằng chuôi, thì ai chết còn chưa biết đâu.”
“Hừ, thế thì sao chứ! Người phụ nữ này, sớm muộn tôi cũng chiếm được cô tai”
Từ Triết Ninh vẫn tức giận chuyện Vương Nghệ Hiểu phá hỏng việc của anh ta.
Nếu không, Lý Tử Nhiễm tối ay đã không chạy thoát như: vậy rồi.
“Được rồi, cô Vương xin đừng nóng nảy. Bản tính Triết Ninh vẫn còn ham chơi, không có gì lớn đâu.”
Người đại diện Vương khuyên nhủ.
Đúng lúc này, chị Vương nhận được một cú điện thoại.
*Ơ/ Sao ạ? Cậu chủ nhà họ Tô ở Quảng Châu muốn gặp Triết Ninh ạ?”
Người đại diện của Vương Nghệ Hiểu cũng nhận được điện thoại.
Cậu nhà họ Tô cũng muốn gặp cô ta.
“Không gặp, ai cũng không gặp! Không có hứng!”
Từ Triết Ninh càng nghĩ lại càng tức.
“Cậu hai của tôi ơi, cậu không muốn cũng ph p! Đây là Tô gia ở Quảng Châu, không ai đắc tội cho nổi đâu!”
Chị Vương nói.
Ít lâu sau, lúc xuống lầu có một chiếc xe đen chở Từ Triết Ninh, Vương Nghệ Hiểu và những diễn viên khác.
Tổng cộng là mười người, đều là nguồn thu nhập chính về mảng giải trí của tập đoàn Đông Thiên.