Lưu Vĩnh An biết rõ sự thật này, càng rõ phía tổ điều tra chỉ đến điều tra theo hình thức.
Có điều có thể kiếm lợi anh ta tội gì mà không làm.
Tập đoàn Đông Thiên và công ty giải trí Chí Thượng ai cho anh ta nhiều tiền hơn, anh ta sẽ đứng về bên đó.
“Vị tổ trưởng này có ý gì? Tôi hơi ngu dốt nghe không được hiểu lắm.” Diệp Lâm Quân hỏi.
Lưu Vĩnh An cười cười nói: “Các anh giả vờ không hiểu đấy à? Vậy thì tôi sẽ thẳng thắn hơn. Việc các anh có ăn cắp ý tưởng hay không đều do tôi quyết định, cho nên các anh làm tôi vui vẻ thì chuyện này để tôi lo là được.”
“Lưu Vĩnh An anh thật to gan.”
Đúng lúc này cửa phòng họp bị giật mở. Thượng Triều Dũng cục trưởng cục phát thành và truyền hình Tô Hàng cùng các quan chức cấp cao bộ phận kiểm duyệt từ bên ngoài xông vào.
*Ôi. Sao cục trưởng lại đến đây? Chút chuyện nhỏ này sao lại phiền đến cục trưởng ạ?” Lưu Vĩnh An và các thành viên khác trong tổ điều tra lập tức đứng dậy.
“Nếu tôi không đến thì thể diện của cục phát thanh truyền hình của tôi bị anh vứt hết rồi.” Thượng Triều Dũng tức giận nói.
*“Hả? Có chuyện gì ạ?” Lưu Vĩnh An không hiểu.
“Những gì anh vừa nói tôi đều nghe hét rồi.” Thượng Triều Dũng gầm lên.
Lưu Vĩnh An sợ hãi: “Cục trưởng ơi hiểu nhầm thôi, tôi chỉ doạ tập đoàn Đông Thiên, họ không phối hợp điều tra, tôi hết cách mới doạ bọn họ thôi.”
“Sai. Sai càng thêm sai.” Thượng Triều Dũng nhìn anh ta chằm chằm.
“Cục trưởng ơi ai sai ạ? Chuyện gì vậy?”Lưu Vĩnh An nhìn Thượng Triều Dũng một cách khó hiểu.
“Bởi vì tập đoàn Đông Thiên không hề ăn cắp ý tưởng thì sao họ phải phối hợp với anh. Hơn nữa chuyện này thật nực cười.”
“Cục trưởng nói rõ ràng một chút, tôi thật sự không hiểu.”
Thượng Triều Dũng ném quyển kịch bản tới trước mặt Lưu Vĩnh An, tức giận nói: “Tự xem đi.”
“Ăn cắp ý tưởng? Giải trí Chí Thượng quay bảy bộ phim mà tập đoàn Động Thiên chỉ quay hai bộ, ngay cả số lượng cũng không khớp nhau thì ăn cắp ý tưởng cái gì?”
“Còn nữa, anh xem nội dung của người ta hoàn toàn khác nhau, còn hay hơn nhiều so với những bộ phim đang hót của giải trí Chí Thượng.”
Sau khi đọc kịch bản Lưu Vĩnh An lập tức hiểu ra mọi chuyện.
Tô Triệu Long không nắm rõ tình hình, không cần biết tập đoàn Đông Thiên đang quay cái gì đã nói người ta ăn cắp ý tưởng. Anh ta cũng hiểu tại sao tập đoàn Đông Thiên lại phong bề việc quay phim. Chính là để người khác không biết nội dung họ đang quay là gì.
“Lưu Vĩnh An, anh và toàn bộ thành viên trong tổ điều tra làm việc không dựa trên bằng chứng, nghe theo xúi giục của người khác đã gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng. Tắt cả bị cách chức không lương ba tháng xem xét biểu hiện.”
Thượng Triều Dũng lập tức đưa ra hình phạt.
“Cái gì?”
Mấy người của Lưu Vĩnh An muốn phát điên. Chưa nhận được xu nào mà bị cách chức không lương ba tháng?
Trả giá đắt quá rồi?
Nhưng người này là lãnh đạo lớn, họ có thể làm gì được.
“Ngoài ra hai bộ phim của tập đoàn Đông Thiên thông qua kiểm duyệt, ba ngày sau đúng lịch phát sóng.” Thương Triều Dũng đưa ra thông báo.
Giám đốc điều hành bộ phận kiểm duyệt khen ngợi: “Chúng tôi chưa bao giờ thấy một bộ phim chiếu mạng mà chế tác lại làm tốt như vậy. Bộ phim này chắc chắn sẽ rất hót.”
Lý Tử Nhiễm và những người khác cùng thở phào nhẹ nhõm.
“Cô Lý có hài lòng với kết quả như vậy không?” Thượng Triều Dũng bước đến trước mặt Lý Tử Nhiễm cười ha hả nói, ánh mắt liếc Diệp Quân Lâm đứng ở bên cạnh.
“Rất hài lòng. Thượng Cục trưởng rất tuyệt.” Lý Tử Nhiễm mỉm cười.
“Tạm được.” Diệp Quân Lâm lên tiếng.