“Chào Phương tổng, bên cô có chuyện gì đấy?”
Hà Kiện mỉm cười nói.
Phương Tử Tình nói thẳng: “Hà tiên sinh, hôm nay tôi tới đây chỉ vì một chuyện, điều tra rõ ràng dự án từ thiện quyên tặng của tập đoàn Vân Đình tôi!”
“Hả? Gần đây tập đoàn Vân Đình có hạng mục từ thiện quyên tặng à?”“
Hà Kiện rất ngạc nhiên hỏi.
Diệp Quân Lâm cười nhạo một tiếng.
Đam người này lại chối.
Phương Tử Tình kìm nén tức giận, lạnh giọng nói: “Tám ngày trước, tập đoàn Vân Đình đã quyên góp tổng cộng là một tỷ tệ, dùng để từ thiện công ích, chúng tôi đã làm thông qua liên đoàn từ thiện, anh thân là một quản lý lại không biết ư2”
Hà Kiện cười cười: “Xin lỗi, Phương tổng, khoảng thời gian trước tôi vẫn ở nơi khác, thật sự là không biết chuyện này.”
“Cô đợi một lát, tôi đi hỏi một chút.”
Sau khi Hà Kiện gọi điện thoại hỏi xong xuôi, anh ta mỉm cười nói: “Phương tổng nhầm rồi đúng không? Gần đây Liên đoàn từ thiện Tô Hàng chỉ nhận một tỷ tiền quyên tặng từ tập đoàn Tam Hưng, không có ghi chép quyên tặng của quý công ty!”
“Anh thả…Anh nói linh tinh gì vậy? Rõ ràng một tỷ tệ là tập đoàn Vân Đình chúng tôi quyên tặng, liên đoàn từ thiện các anh lại đổi thành quyên tặng của tập đoàn Tam Hưng, các anh có mục đích gì?”
Phương Tử Tình tức đến nỗi suýt thì văng tục.
“Phương tổng bình tĩnh đã, thật sự là không tra ra ghi chép quyên tặng của quý công ty!”
Hà Kiện ngoài cười nhưng trong không cười.
“Thế anh tự nhìn xem đây là cái gì? Bóp!”
Phương Tử Tình ném ghi chép quyên tặng và thành lập hạng mục từ thiện công ích tới trước mặt Hà Kiện.
Hà Kiện giỏ ra đọc, kinh ngạc nói: “Không đúng, sao ghi chép quyên tặng này lại giống y hệt với tập đoàn Tam Hưng vậy? Hơn nữa hạng mục công ích đều giống nhau!
Cái này Phương tổng đã đổi thành tên của công ty mình à?
“Phụt!”
Phương Tử Tình quả thực sắp bị tức đến hộc máu rồi.
Sao lại có loại người vô liêm sỉ thế cơ chứ?
Nói ngược lại thành Vân Đình ăn chặt…
“Vả lại, gần đây tập đoàn Tam Hưng còn mở cả đêm hội từ thiện, rõ ràng trên hội nghị đã quyên góp một tỷ! Đây chính là số quyên góp của họ, liên quan với tập đoàn Vân Đình vậy? Cô Phương làm thế này, tôi còn nghi ngờ cô có mục đích không đơn thuần!”
Hà Kiện một mực khăng khăng cái này là quyên tặng của tập đoàn Tam Hưng.
“Ha ha, thế này đi, ghi chép chuyển khoản của ngân hàng vẫn còn, chúng ta đi kiểm tra là biết ai đã quyên! Đi thôi, quản lý Hà, chúng ta tới ngân hàng kiểm tra đi? Cho tài vụ của liên đoàn từ thiện đối chất một chút là biết liền.”
Phương Tử Tình cười lạnh nói.
Vừa nghe tới việc đi ngân hàng kiểm tra, sắc mặt Hà Kiện biến đổi rồi.
“Phương tổng, tôi hỏi cô mục đích ban đầu của việc quyên tặng là gì?”
Hà Kiện hỏi.