“Được, không thành vần đè!”
Nghe thấy vậy, gương mặt Phác Hải Trần lộ ra một nụ cười điên cuồng biến thái: “Chỉ cần bọn họ tới đây, tôi không phải sợ ai ở Tô Hàng hết!”
Lý Đại Trung và Lý Đại Dũng là hai vệ sĩ riêng bên cạnh ba anh ta.
Liên thủ lại thì không kém gì bão tố!
Hai người này rất là có lai lịch.
Hai anh em là đại sư Taekwondo hàng đầu Hàn Quốc, kiêm hai học trò lớn của Lee Jae Shik – huấn luyện viên của mắy trăm nghìn binh lính Hàn Quốc!
Lee Jae Shik là nhân vật cắp quốc hồn ở Hàn Quốc.
Ông ấy đã tập luyện Taekwondo đến mức xuất thần nhập hóa, là người số một đương thời.
Đặc biệt là ông ấy còn từng huắn luyện đặc biệt cho nhiều đơn vị bộ đội đặc chủng của Hàn Quốc, trên chiến trường năng lực đánh nhau vô cùng mạnh!
Nghe nói hai gã học trò cưng của ông ấy đã đạt được năm phần chân truyền của ông ấy!
Hai gã cũng từng là một thành viên của bộ đội đặc chủng, từng lên chiến trường, giết hơn trăm người…
Mấy năm nay đi cùng Phác Thiên Tín đánh đâu thắng đó ở Hoa Hạ, mở rộng bờ cõi.
Phác Hải Trấn đã bị dồn cho nóng nảy, vội vàng gọi hai người này tới.
Phác Hải Trấn cười lạnh nói: “Có người từng nói tư thái của tôi không nỗi bật bắt tài, tôi không tin cái thứ tà môn đầy!”
Dư Huy biết, tất cả chỉ có thể làm theo ý của Phác Hải Trần.
Anh đã chọn đủ hai trăm vệ sĩ lão luyện bảo vệ Phác Hải Trấn.
Buổi tối, Thanh Long gửi tin nhắn đến.
“Tướng quân, bên phía tỉnh thành có tin tức, chuyện tập đoàn Tam Hưng lén lút lấy đi gần trăm tỷ của Viên Sơn Hà, bọn họ không làm gì được, trừ phi là trực tiếp trở mặt!
Bọn họ bày tỏ là rất khó xử…Dù sao thì Tập đoàn Tam Hưng có rất nhiều dự án hợp tác với tỉnh thành…”
Diệp Quân Lâm cười lạnh: “Bọn họ sợ trở mặt thì khó xử, vậy thì tự tôi sẽ làm! Không kẻ nào được động vào só tiền này, Diệp Quân Lâm tôi nói đấy!”
Nếu như tập đoàn Tam Hưng cứ ổn định ở tỉnh thành thì còn tàm tạm, nhưng giờ đây cái tay của họ đã vươn đến Tô Hàng rồi.
Diệp Quân Lâm càng có cớ để động vào tập đoàn Tam Hưng.
Lúc này, Phác Hải Trấn rất hưng phán.
Bởi vì hai người Lý Đại Trung và Lý Đại Dũng đã đến rồi.
Hai người có khí thế như long như hổ, đứng ở chỗ đó làm cho thể xác và tinh thần của người khác cực kỳ áp lực.
Tràn ngập sát khí!
Dư Huy cảm giác được da đầu đang run lên, lòng bàn chân có một dòng khí lạnh xông thẳng lên tậ đầu.
“Tôi xem lần này còn ai dám động vào tôi ở Tô Hàng?”
Phác Hải Trần kiêu ngạo ngang ngược.
Hôm sau.
Phác Hải Trấn tiếp tục làm theo ý mình, anh ta lái một chiếc xe thể thao phóng như bay trên đường.