Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 604: Chương 604: Chương 605




Thanh Long gọi điện tới, nói rằng bên phía tỉnh thành đang rối loạn.

Sau khi tập đoàn Tam Hưng và bè phái Viên Sơn Hà ngã ngựa, các gia tộc lớn có thế lực điên cuồng cướp đoạt địa bàn.

Ngay cả các thế lực ở tỉnh khác cũng trà trộn tiền vào.

Tóm lại, tỉnh thành đã loạn như nồi cháo rồi.

Đây là điều mà Diệp Quân Lâm không ngờ tới.

Anh vốn nghĩ rằng sau khi loại bỏ hai tại họa lớn là Viên Sơn Hà và tập đoàn Tam Hưng, tỉnh Giang Nam sẽ có xu thế yên bình.

Tất cả mọi người sẽ an phận.

Nào biết không có một tí tác dụng khuyên giải nào.

Ngược lại, những người này điên rồi.

Bọn họ nghĩ rằng, hai ngọn núi lớn đã đổ, địa bàn và tài sản tư hữu sẽ lòi ra.

Bọn họ muốn cướp!

“Bên phía tỉnh thành cũng không dễ kiểm soát…”

Thanh Long do dự nói.

“Được rồi, tôi sẽ đích thân tới tỉnh thành một chuyến!

Chuyện này vì tôi mà ra, tôi nhất định phải xử lý!”

Trong mắt Diệp Quân Lâm xoẹt qua một tia sắc bén.

Buổi tối Diệp Quân Lâm nói với Lâm Thanh Nhã, anh phải đi tỉnh thành.

Lâm Thanh Nhã sáng mát: “Vừa hay trước đó Tiêu Thắm còn nói với em là cô ấy phải về tỉnh thành, trong nhà có chuyện gấp bắt cô ấy phải về. Nhà họ Triệu cũng không nói việc gấp gì, ba mẹ rất lo lắng. Anh và Tiêu Thắm cùng về đi, xem xem nhà họ Triệu đã xảy ra chuyện gì.”

“Được, không vấn đề gì.”

Diệp Quân Lâm đồng ý.

Ngày hôm sau.

Sau khi lên xe, Tiêu Thám lập tức ôm cổ Diệp Quân Lâm.

“Anh rẻ, anh thật nhẫn tâm, sao lâu lắm rồi không tới thăm em?”

Ánh mắt Tiêu Thắm u oán giống như một cô vợ nhỏ.

Diệp Quân Lâm nhanh chóng đầy cô ta ra.

“Có gì thì từ từ nói, đừng động động tay!” . truyện tiên hiệp hay

Tiêu Thắm trợn mắt nhìn anh nói: “Có phải gần đây anh có người khác rồi không?”

Diệp Quân Lâm nhíu mày: “Hả?”

“Em nghe nói anh còn đi dự hôn lễ của đối tượng kết thông gia thuở nhỏ, lại còn ra ngoài trêu ghẹo người khác, bạn thân của chị em cũng bị anh chinh phục rồi, còn cả minh tinh mới ở công ty chị em tên là Trịnh Tử Hàn cứ nhớ.

mãi không quên anh! Có đúng không?”

Tiêu Thắm cong môi, bắt mãn nói.

“Cái gì với cái gì chứ?”

Diệp Quân Lâm nhíu mày.

“Anh nói cho em biết, cả đời này anh chỉ thích một mình chị em. Những người phụ nữ không liên quan tới anh! Cho dù có liên quan, cũng là có nguyên nhân với chị eml Ví dụ như em…”

“Ầm.”

Nghe xong, sắc mặt Tiêu Thắm lập tức u ám.

Thậm chí cô ta còn hơi tủi thân, nước mắt đảo quanh hốc mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.