Mà gia tộc của Sở Thiên Truyền, đối tượng kết thông gia của Tiêu Thắm, là chuẩn hoàng tộc.
So với nhà giàu thì mạnh hơn chút, khoảng cách so với hoàng tộc chân chính thì còn kém máy chục năm nữa.
Nhưng dù là vậy.
Nhà họ Sở ở Hoa Hải đè bẹp được mọi gia tộc ở tỉnh Giang Naml Cho dù là Viên Sơn Hà khi còn sống cũng không thể so sánh được!
Khi còn trẻ ông nội của Sở Thiên Truyền là Sở Nhậm Hùng cũng là dũng tướng trong quân!
Bắt kỳ ai cũng không dám khinh thường.
Cho nên khi Sở Nhậm Hùng nói là muốn tới nhà họ Triệu xin kết thông gia, Triệu Kiến Quốc và Ngô Mộc Lam phấn khích đến nỗi không ngủ được.
Nếu mà Tiêu Thắm và Sở Thiên Truyền lây nhau.
Thứ nhất, nhà họ Triệu sẽ vì đây mà trở nên lớn mạnh.
Thứ hai, Tiêu Thắm sẽ hạnh phúc.
Ngô Mộc Lan nói: “Tiêu Thắm, cháu vẫn không đồng ý hả?
Bà nói cho cháu biệt, gả cho nhà họ Sở là nhà họ Triệu đã ta trèo cao! Là may mắn rơi xuống đầu cháu đấy!”
Triệu Kiến Quốc gật đầu: “Phải, đúng đáy! Nhà họ Triệu ta ở nhà họ Sở ở Hoa Hải, không có bất kỳ sức nặng nào!
Tiêu Thắm này, nếu cháu mà gả được vào nhà họ Sở, thì đó là may mắn to lớn đấy!”
Triệu Học Thành và Tiêu Nhược Mai thúc giục: “Còn không cảm ơn ông bà nội đi! Chuyện tốt đấy!”
“Không phải à! Không chỉ nhà họ Sở mạnh mẽ, Sở Thiên Truyền này còn là người tuấn tú lịch sự, từ nhỏ đã là người được bồi dưỡng để trở thành người đứng đầu nhà họ Sở trong tương lai, bất kể là năng lực hay các mặt khác, quả thực là đều đứng đầu! Tiêu Thắm lấy cậu ta thì đúng hạnh phúc cả đời này luôn!”
Mấy người Triệu Đại Phi với Triệu Thanh Phong nói: “Đúng thế, sau này em gái sẽ thành mợ chủ của nhà họ Sở ở Hoa Hải, thủ phủ hàng đầu tỉnh thành, ai mà không hâm mộ em chứ?”
“Đúng vậy! bây giờ thành phó đang loạn, các thế lực lớn và các gia tộc đều đang tranh giành địa bàn, từng gia tộc và thế lực đều đang tìm hậu thuẫn! Tuy nhà họ Tiêu ta không quan tâm nhưng về sau chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, nếu em là gả cho nhà họ Sở ở Hoa Hải, thì tới lúc đó không kẻ nào dám động vào nhà họ Triệu ta nữa!”
Mọi người nhà họ Triệu liệt kê… các lợi ích ra.
Nhưng điều mà người nhà họ Triệu càng muốn hơn đó là vượt qua khó khăn trước mắt.
Thành phó loạn lạc, nhà họ Triệu quá yếu thé.
Nếu như không tìm một ngọn núi mà dựa vào, có thể sẽ bị nuốt bắt cứ lúc nào!
Vừa khéo, nhà họ Sở ở Hoa Hải muốn tới xin kết thông gia.
Nhà họ Triệu lập tức đồng ý.
Tiêu Thám cảm thầy muốn khóc.
Cô vốn tưởng rằng, cô sẽ thoái khỏi số mệnh liên hôn của nhà giàu.
Không ngờ, cuối cùng vẫn không thoát được.
“Không được! Cháu không đồng ý! Cháu không quan tâm anh ta xuất sắc như nào, cháu không thích!”
Tiêu Thắm vừa khóc vừa nói, đồng thời liếc mắt nhìn Diệp Quân Lâm một cái.
“Cái gì? Cháu không đồng ý? Ít nhất thì cháu cũng phải gặp người ta trước đã chứ?”
Triệu Kiến Quốc nói.
Tiêu Thắm lắc đầu từ chối: “Không, cháu không muốn gặp!”
“Làm càn!”
Ngô Mộc Lan bắt ngờ hét lên.
Dọa tất cả mọi người.