Rúng động!
Một màn này làm cho mọi người quá chắn động!
Mọi người đều biết sản đấu quyền anh được chế tạo từ vật liệu đặc biệt, thê mà lại bị anh ta đi mây bước đã giâm nát rồi hả?
Anh ta phải có sức lực khủng bồ thế nào đây?
Trong nháy mắt, Tử Thú đã đi tới trước mặt Bạch Hỏ, anh ta nâng gối đánh về phía Bạch Hồ.
Cú nâng gói này tuyệt đối có thể so với tai nạn giao thông!
Lực đánh vào chắc chắn phải như áp lực của chiếc xe thể thao mắy trăm máy lực đâm vào tàu hỏa…
Gần như là trong nháy mắt, Lang Vương cũng di chuyển.
“Rằm!”
Anh ta có sự nhanh nhẹn và tốc độ của sói hoang, tấn công về phía trước, khoảng cách máy chục mét anh ta lấy thế công mãnh liệt quét về phía Bạch Hỗ.
Bất kể là Tử Thú hay là Lang Vương, chỉ cần đụng vào Bạch Hỗ thì chắc chắn khiến cho anh tứ chỉ nứt toác.
Hai người đều ra sát chiêu mạnh nhất!
Mấy năm nay, bọn họ sớm đã trở thành cỗ máy giết người.
Hàng ngày, thứ bọn họ nghiên cứu đều là làm sao có thể giết người cấp tốc và có hiệu quả.
Khủng bó đến cực điểm!
Cảm nhận được Lang Vương và Tử Thú gần trong gang tác, Bạch Hỗ mỉm cười.
“Phanh!”
Tay quyền phải của anh đắm vào đầu gối của Tử Thú.
Tay quyền trái hướng về phía bàn tay của Lang Vương.
“Muốn chết!”
“Đây là lấy trứng chọi đá hả?”
Theo như suy nghĩ của mọi người, thì đây là hành vi không biết tự lượng sức mình.
“Phanh!”
Bạch Hồ nện một quyền lên đầu gối của Tử Thú.
“Răng rắc!”
Trong chốc lát, đầu gối cứng rắn như kim loại vỡ nát.
“Phóc!”
Cả người Tử Thú bay ra ngoài.
“Bốp!”
Bạch Hổ đấm một quyền làm cho cánh tay của Lang Vương vặn vẹo biến hình, cả người quỳ rạp xuống đất trước mặt Bạch Hỗ.
Trong phút chốc.
Tất cả mọi người ở đây sửng sốt.
Không thể tin nổi nhìn vào giữa sân.
Hai đại chiến thần quyền anh chưa từng thất bại trong 99 trận và 100 trận, liên thủ bị người ta hạ gục trong một nót nhạc?
“Aaa…
Tiếng kêu thảm của Tử Thú và Lang Vương kéo mọi người quay về thực tại.
Hai người này đều đã thất bại rồi hả?
Thạch Thanh Sơn cũng không ngồi yên được nữa rồi, ông ta đứng lên.