Nhìn cô gái nhỏ nhắn ngăn cản trước mặt mình, Diệp Quân Lâm nở nụ cười, vợ anh đúng là đáng yêu. Nhưng bây giờ không phải là sáu năm trước, nay anh là chiến thần Côn Luân, thượng tướng năm sao, có anh ở đây, không ai có thể xúc phạm đến cô.
“Đánh gấy tứ chỉ cả hai người cho tôi!”
Quách Phi Hồng ra lệnh.
Người nhà họ Trịnh và nhà họ Lý muốn ngăn cản, nhưng đều bị cao thủ nhà họ Quách chặn lại. Lý Tử Nhiễm nhắm mắt lại, cho dù gấy tứ chỉ, cô cũng muốn được ở bên Diệp Quân Lâm.
Chẳng qua Diệp Quân Lâm vẫn rất bình tĩnh. Nhà họ Quách dám đụng vào một đầu ngón tay của mình thì sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức.
“Khoan đã!” Một giọng nói già nua vang lên từ đằng sau, Quách Khôn Từ ngồi xe lăn được đẩy ra, ông ta vẫn ho khan liên tục.
“Không được đụng vào con bé kia, hơn nữa nó nhất định phải gả cho nhà họ Quách!”
Quách Khôn Từ nói. Ông ta rất tiếc mạng, đại sư đã tính đây là người duy nhất có thể xung hỷ giúp ông ta khỏi bệnh, sao có thể bỏ qua.
Quách Long Đằng phải cưới Lý Tử Nhiễm bằng mọi cách, cho dù trói thì cũng phải bắt đến nhà họ Quách.
Nghe vậy, Quách Phi Hồng nhìn Lý Tử Nhiễm nói: “Lý Tử Nhiễm, chỉ cần cô đồng ý gả cho con trai tôi thì tôi bảo đảm sẽ không khó xử cậu ta. Nếu không, cậu ta chắc chắn sẽ trở thành một kẻ tàn tật!”
Thấy cảnh này, đám Ngô Thị Lan, Trịnh Quốc Thắng đã hiểu nhà họ Quách không thật lòng muốn cưới Lý Tử Nhiễm, mục đích chủ yếu nhất chẳng qua là muốn xung hỷ để cứu Quách Khôn Từ. Đương nhiên họ không muốn thế, đây chính là hố lửa, nhưng bây giờ đã đẩy Lý Tử Nhiễm vào đó, muốn thoát thân lại không có khả năng.
Quách Phi Hồng lại nhìn đám Ngô Thị Lan: “Chỉ cần Lý Tử Nhiễm gả cho nhà tôi, tôi bảo đảm sẽ giúp nhà họ Trịnh và nhà họ Lý trở thành gia tộc đứng đầu Hoa Lư!”
Đối mặt với Quách Phi Hồng vừa đe dọa vừa dụ dỗ, đám Ngô Thị Lan chần chờ, ngay cả Lý Tử Nhiễm cũng chần chờ. Đối với cô mà nói, Diệp Quân Lâm mới là quan trọng nhất.
“Bà xã, chúng ta rời đi, để anh xem ai dám can ngăn chúng ta!” Lúc này, Diệp Quân Lâm lại nắm tay Lý Tử Nhiễm muốn rời đi.
“Ngăn cản họ lại cho tôi!!!”
Quách Long Đằng vội kêu lên. Quách Phi Hồng cũng sốt ruột, nếu lúc này để Diệp Quân Lâm rời đi thì nhà họ Quách sẽ mất hết mặt mũi, một gia tộc siêu cấp sau này sẽ khó có thể ngẩng đầu lên, không còn chút tôn nghiêm nào, cho nên Diệp Quân Lâm không thể rời đi.
Nhất thời, mấy chục cao thủ nhà họ Quách đồng loạt ra tay chặn đường hai người Diệp Quân Lâm.
“Gây sự ở nhà họ Quách mà còn muốn rời đi à?” Quách Phi Hồng trực tiếp ra lệnh: “Tôi muốn cậu ta phải chết! Cô ta phải gả cho con trai tôi!”
Thái độ cường thế của nhà họ Quách khiến nhà họ Trịnh và nhà họ Lý tuyệt vọng. Nhà họ Quách đã bị dồn đến đường cùng. Hôm nay Diệp Quân Lâm nhất định sẽ chết, Lý Tử Nhiễm cũng sẽ bị ép gả vào nhà họ Quách, thậm chí còn sẽ giận chó đánh mèo đến hai nhà Trịnh Đoàn.
Ngay khi đám cao thủ sắp ra tay, Diệp Quân Lâm nở nụ cười: “Ông có chắc là dám đụng vào tôi không?”
“Sao? Chẳng lẽ cậu cho rằng tôi không dám đụng vào cậu?” Quách Phi Hồng nở nụ cười.
“Ông không ngại nhìn ra ngoài thử xem.”
Diệp Quân Lâm cười.
“Bên ngoài thì sao?” Quách Phi Hồng khó hiểu. Mọi người cũng nghỉ hoặc, nhất là đám Ngô Thị Lan khó tin nhìn Diệp Quân Lâm, chẳng lẽ cậu ta có chỗ dựa gì?
“Không ổn! Ông Quách! Không ổn rồi!”
Lúc ày, vệ sĩ nhà họ Quách hớt hải chạy vào.
Quách Phi Hồng không khỏi tức giận, vệ sĩ nhà họ Quách mà kích động thế này thì còn ra thể thống gì? Chẳng phải khiến người ngoài chê cười sao?