“Phạm sai bị phạt, lý lẽ rõ ràng!”
“Phạm sai bị phạt, lý lẽ rõ ràng!”
Đám người còn lại cùng nhau hô lên.
Lần này bọn họ đã có lý do chính đáng để đưa Diệp Quân Lâm vào tù chịu tội.
Diệp Quân Lâm cười: “Tôi mà muốn đi thì ai ngăn được?”
Giọng điệu tùy tiện của Diệp Quân Lâm khiến đám người nhà họ Chí kinh ngạc.
“Tên nhãi này cũng to gan đấy! Đường đường là Hoàng tộc nhà họ Chí còn không ngăn được mày? Đúng là nực cười!”
Chí Khiếu Côn cười lón.
Tất cả mọi người trong nhà họ Chí cũng cười theo.
Thành phố Kim Lăng này còn có người mà bọn họ không thể ngăn được?
Nhà họ Chí còn mạnh hon nhà họ Sở và nhà họ Quách nhiều.
Làm gì có người nào có thể chống lại bọn họ!
Diệp Quân Lâm không để ý tới đám người nhà họ Chí, anh kéo Chí Nam Yên nói: “Em gái, anh đã nói là sẽ bảo vệ em, đi theo anh”
“Hả?”
Chí Nam Yên ngẩn người.
“Không được Anh Lâm Lâm, em còn phải đi ngồi tù chịu tội nữa”
Diệp Quân Lâm cười nhạo một tiếng: “Có anh ở đây, bất kỳ người nào cũng không thể đưa em đi ngồi tù chịu tội! Sao bọn họ không đi?
“Diệp Quân Lâm mày có ý gì? Ai cho mày dũng khí chất vất quyết định của nhà họ Chí thế?”
“Cho Chí Nam Yên đi là do mọi người trong nhà họ Chí bỏ phiếu quyết định! Cho mày đi là do mày xúc phạm đến gia quy, nhận được trừng phạt tương ứng.”
Người nhà họ Chí ra vẻ nói lời chính nghĩa.
Giống như mọi việc đều hợp tình hợp lý.
“Thứ nhất, tôi không phải người nhà họ Chí, gia pháp nhà các người không có tác dụng gì với tôi! Thứ hai, tôi nhận Nam Yên là em gái của tôi, ai muốn làm tổn thương con bé, tôi không đồng ý.”
Nói xong, Diệp Quân Lâm liền kéo Chí Nam Yên rời đi.
“Cân bọn chúng lại!”
Chí Khiếu Côn ra lệnh một tiếng.
Lập tức có bảy tám người ngăn trước mặt Diệp Quân Lâm.
Bốp bốp!
Diệp Quân Lâm lập tức ra tay, dùng tay quất bay những người này.
Từ trên xuống dưới nhà họ Chí đều ngẩn cả người.
“Anh ta là người luyện võ à?”
Đám người liền kinh hãi.