Phía sau hậu trường.
Phải mất nửa giờ để hoàn thành tất cả các hợp đồng thủ tục.
Kể từ bây giờ, Lý Tử Nhiễm là chủ sở hữu mới của tập đoàn Đông Thiên!
Ngay cả sau khi ký hợp đồng, tay của Lý Tử Nhiễm vẫn luôn run rầy.
Không thể tin được!
Mọi thứ giống như đang mơ.
Lý Tử Nhiễm sờ mặt Diệp Quân Lâm: “Chồng à, chúng ta còn đang ngủ à?”
“Em dở hơi à?”
Diệp Quân Lâm nói.
“Vậy em nhéo anh, anh đau không?”
Nói xong, Lý Tử Nhiễm nhéo Diệp Quân Lâm.
“Ui… đau, em muốn kiểm tra thì tự nhéo em đi…”
Diệp Quân Lâm nhanh chóng tránh ra.
Cô vợ ngốc này!
Sau khi Lý Tử Nhiễm khẳng định liên tục, đây không phải là mơ.Donate cho team dịch bộ truyện này bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào bạn ơi!
Mọi thứ đều là thật.
“Vậy mà em lại nắm trong tay một công ty có tài sản hàng tỷ tệ? Chồng à, anh đối xử với em quá tốt rồi phải không?”
Lý Tử Nhiễm ôm chặt lấy Diệp Quân đội.
“Chồng à, anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Anh đang giấu em chuyện gì phải không?”
Đôi lông mày xinh đẹp của Lý Tử Nhiễm hơi nhíu lại, trong đôi mắt xinh đẹp của cô hiện lên một chút hoang mang.
“Anh…”
Diệp Quân Lâm vừa định nói, không ngờ điện thoại của Lý Tử Nhiễm lại vang lên.
Lý Tử Nhiễm nghe điện thoại, là Phương Tử Tình gọi.
“Tử Nhiễm, bây giờ cậu đang rất vui chứ gì?”
Phương Tử Tình cười hỏi.
Vẻ mặt Lý Tử Nhiễm nghỉ ngờ: “Hả? Tử Tình sao cậu lại biết bây giờ tớ đang rất vui? Không lẽ cậu cũng đang ở khu nghỉ dưỡng?”
“Ha ha… ông chủ lớn thần bí của bọn tớ nhìn trúng tài năng của cậu, đặc biệt đấu giá tập đoàn Đông Thiên cho.
cậu! Bây giờ anh ấy cũng đang thiếu nhân lực, đối với cậu mà nói đây là một cơ hội tốt! Cậu phải cố lên nha!”
Sau khi nghe Phương Tử Tình giải thích xong.
Vẻ mặt Lý Tử Nhiễm ảm đảm.
Cô nhìn Diệp Quân Lâm với ánh mắt phức tạp.
Cô cứ tưởng anh ấy đang che giấu bí mật, nhưng anh ấy vẫn là vua.
Không ngờ, chính ông chủ lớn đứng sau tập đoàn Vân Đình lại đầu giá.
Hoá ra Diệp Quân Lâm mượn danh nghĩa tập đoàn Vân Đình đến để làm những việc này.
Nhưng cũng đủ lãng mạn và đủ cảm động!
Lý Tử Nhiễm không có trực tiếp vạch trần Diệp Quân Lâm, cô cười nói: “Quân Lâm, anh cũng rất tuyệt! Anh đó, sau này nhất định phải phát triển tốt ở tập đoàn Vân Đình!
Phần đấu được lương cao, ở vị trí tốt!”
Diệp Quân Lâm sững sờ.
Mình không phải là ông chủ của tập đoàn Vân Đình sao?
Cần gì mức lương cao?
Sau khi ký hợp đồng.
Diệp Quân Lâm chuẩn bị rời đi cùng Lý Tử Nhiễm.
Khi vừa ra khỏi cửa, cả hai lại tình cờ gặp Cao Thiên Lâm, anh ta được người ta cõng, đưa thẳng đến bệnh viện.
Diệp Quân Lâm cười lạnh.
Dám có ý đồ với Lý Tử Nhiễm, không để anh ta chết đã là nhân từ lớn nhát rồi.
Sau khi Diệp Quân Lâm lên xe rời đi, Tô Triệu Phi đã xuất hiện.
“Người đâu, đã rời đi rồi! Phé thằng đàn ông, nữ đề lại cho tôi”
“Còn nữa ép buộc bọn họ sửa lại hợp đồng, biến tập đoàn Đông Thiên thành của nhà họ Tô tôi!”
Khoé miệng Tô Triệu Phi vẽ lên một vòng cung tàn nhẫn.
Ngay cả người bạn đồng hành của anh ta nghe thấy cũng lạnh sống lưng: “Cậu ba, ý của anh là chúng ta không cần tốn một xu, mang tập đoàn Đông Thiên về?”
“Không được hả? Chúng ta vừa mới đến Tô Hàng, cách tốt nhát để tỏ rõ vị trí là độc đoán, tàn nhẫn! Chỉ có như vậy mới có thể răn đe, để Tô Hàng sợ nhà họ Tô chúng ta”
Tô Triệu Phi cười lạnh.
“Đi, chúng ta cùng lên!”
Trên đường đi, Lý Tử Nhiễm đã sớm chìm vào giấc ngủ.
Mặc dù tác dụng của thuốc mê đã hết, nhưng vẫn cảm thấy mệt, vừa lên sẽ đã nhắm mắt ngủ.
Lúc này, Diệp Quân Lâm nhìn thây vài chiếc xe theo sau mình từ gương chiều hậu, anh cười lạnh.
Tìm chết hả?
Không lâu sau.
Đột nhiên, một chiếc xe chạy về phía anh, chặn đường của Diệp Quân Lâm.
Mấy chiếc xe phía sau cũng tăng tốc, vây chặt chiếc Audi của Lý Tử Nhiễm ở giữa.