Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 194: Chương 194: Không ai sa thải cô cả




Nhìn thấy bộ dạng bướng bỉnh của Hà Điềm Điềm, Diệp Quân Lâm hài lòng gật đầu.

“Đùng lo lắng, không ai sa thải cô cả! Ngày mai cứ đến làm việc như bình thường!”

Hà Điềm Điềm dường như nhìn thấy một Diệp Quân Lâm cao ngạo tài giỏi của sáu năm về trước.

“Dạ vâng, chủ tịch Diệp!”

Hà Điềm Điềm cúi đầu.

Sau khi rời khỏi khách sạn, Lâm Uyễn Oánh vô cùng vui vẻ.

“Vui thật đó! Ai mà ngờ được có ngày Diệp Quân Lâm bị chúng ta đùa bỡn đến mức này cơ chứ!”

“Ừ, đúng là tuyệt thật!”

Lâm Uyễn Oánh dặn dò.

“Mọi người hãy về chuẩn bị cho thật tốt. Sau lễ đổi tên vào ngày mai, Quân Lâm, à không, tập đoàn Vân Đình sẽ là một tập đoàn hàng chục tỷ! Chúng ta sẽ thật sự là một bước lên mây!”

“Đương nhiên rồi!”

Hiện tại mọi người đều đang mường tượng một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Buổi tối, sau khi Diệp Quân Lâm về đến nhà, Lý Tử Nhiễm đau lòng nhìn anh.Hãy click vào đây để ủng hộ 1 click quảng cáo cho tụi mình có động lực ra chương nhé!

“Em đã biết mọi chuyện rồi, bọn họ đã gửi video cho eml”

Hóa ra cảnh phun champagne đã được Vương Thiên Phàm quay lại, trực tiếp gửi đến cho Lý Tử Nhiễm.

Nhìn thấy người mình yêu bị ức hiếp, bắt lực trong đoạn video, Lý Tử Nhiễm xót xa đến mức muốn khóc òa lên.

“Em nghe nói vì em mà anh đã phải nhẫn nhịn chịu đựng bọn họ đến như vậy. Em thật vô dụng, cứ có chấp đâm đầu vào tập đoàn Quân Lâm mà đầu tư! Hiện tại toàn bộ vốn của em đều bị bọn họ nắm giữ trong tay!”

Lý Tử Nhiễm đối với chuyện này đã tự trách bản thân rất nhiều.

Diệp Quân Lâm mỉm cười.

“Em đừng lo, sẽ không có chuyện gì đâu. Rồi bọn họ sẽ phải nhận lấy báo ứng thích đáng dành cho mình!”

“Giờ anh muốn đi tắm, em chuẩn bị giúp anh một bộ quần áo nhé. Ngày mai, anh sẽ đến xem lễ đổi tên của tập đoàn Quân Lâm.”

Diệp Quân Lâm lên tiếng.

“Được, em biết rồi.”

Lý Tử Nhiễm nhìn theo bóng lưng của Diệp Quân Lâm, tự hứa với lòng rằng sẽ không để anh chịu thêm bắt kì đau khổ nào nữa.

Ngày hôm sau.

Tập đoàn Quân Lâm.

Hà Điềm Điềm vẫn như cũ đến công ty đi làm.

Ngay khi cô bước vào, bộ phận nhân sự đã gửi cho Hà Điềm Điềm bức thư sa thải.

“Hà Điềm Điềm, sau khi đến phòng tài chính để giải quyết vấn đề tiền lương, cô có thể lập tức rời đi! Cô đã bị sa thải!”

Hà Điềm Điềm ngắn người, cô cứ tưởng Diệp Quân Lâm sớm đã an bài ồn thỏa mọi thứ.

Nhưng xem ra, đó chỉ là lời nói thoáng qua mà thôi.

Nghĩ lại thì, Diệp Quân Lâm chỉ vừa mới ra tù, ngay cả Lý Tử Nhiễm anh ấy bảo vệ còn chật vật, huống gì là người như cô?

Nhưng Hà Điềm Điềm không trách Diệp Quân Lâm, cô cũng chưa bao giờ hối hận về những gì mình đã nói vào tối hôm qual Hà Điềm Điềm đi thẳng đến phòng tài vụ để nhận tiền lương, sau đó sang phòng nhân sự để giải quyết thủ tục, vấn đề công việc của mình.

Chuyện phiếm có ở khắp mọi nơi trong công ty.

Hóa ra Hà Điềm Điềm không chỉ bị sa thải mà còn bị lan truyền tin tức bê bối không có thật, đồn đoán rằng cô đã lêu lỗng ra ngoài với một người đàn ông xa lạ, làm hỏng hình ảnh của công ty “Một người phụ nữ như vậy, bề ngoài trông như cô gái thuần khiết nhưng không biết đã ngủ với bao nhiêu người đàn ông rồi!

“Đúng vậy, cứ giả vờ bản thân ngây thơ trong sáng, ai ngờ lại là loại gái lằng lơ…”

“Tôi cũng nghe nói là cô ta đã ngủ với ba người đàn ông cùng một lúc! Thật đúng là đồ không biết xấu hỗ mà!”

Khi Hà Điềm Điềm quay lưng, cô lập tức nhận lấy đủ loại lăng mạ cay nghiệt.

Dẫu sau vẫn chỉ là một cô gái nhỏ, Hà Điềm Điềm không tài nào kiềm chế được nước mắt của mình nữa, cứ như vậy mà òa khóc.

Lúc này, Lâm Uyễn Oánh cùng những người khác đều liếc mắt nhìn sang, giễu cợt.

“Làm trái ý của tôi, tôi liền cho cô sống không bằng chết!”

Những người còn lại trên mặt đều là dáng vẻ đắc ý.

Hà Điềm Điềm cúi đầu, chạy một mạch ra khỏi công ty Rằm!

Dường như cô đã va phải ai đó. Khi ngẳng đầu nhìn lên, Hà Điềm Điềm nhận ra đối phương chính là Diệp Quân Lâm.

“Có chuyện gì vậy? Họ sa thải cô?”

Diệp Quân Lâm hỏi, Hà Điềm Điềm khẽ gật đầu.

“Được rồi. Vào trong với tôi, tôi sẽ đòi lại công bằng cho cô!”

Diệp Quân Lâm tiến lại gần, anh thoáng thấy Hà Điềm Điềm do dự.

“Cô tin tôi chứ?”

Ánh mắt Diệp Quân Lâm ngập tràn kiên định.

“Tin.”

Hà Điềm Điềm nghĩ, dẫu sao thì cũng không còn gì để mắt cả, cứ thử một lần xem sao. Lỡ như, thành công thì thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.