Kỳ thực lúc này Lý Tử Nhiễm đã sớm tỉnh, chỉ là không lên tiếng mà thôi.
Cô nhìn Diệp Quân Lâm một cách kỳ lạ.
Anh đã thực sự đúng.
Lý gia rất muốn cô trở lại.
Đến cùng thì tại sao?
Thời điểm nghe thấy Diệp Quân Lâm nói muốn ông nội đích thân đến mời cô trở lại, Lý Tử Nhiễm sợ hãi, theo bản năng lôi kéo cánh tay Diệp Quân Lâm.
Lý Thiên Hạo từ trước đến nay đều hết sức uy nghiêm, sao có thể tự mình đến mời cô?
Diệp Quân Lâm làm vậy chính là đang chọc giận ông!
“Được, Lý Thiên Hạo không đích thân đến thì quên đi! Tạm biệt!”
Diệp Quân Lâm gác điện thoại.
Lý Tử Nhiễm đầy anh một cái: “Anh bị điên à? Dám nói ông nội đến mời em về? Muốn gọi chúng ta đến, nghe giọng nói giống như có chuyện rất quan trọng.”
“Đừng, cứ đợi một lúc nữa. Ba, hai, một… reng reng…”
Quả nhiên Diệp Quân Lâm vừa đếm xong điện thoại đã đổ chuông.
Giọng nói bắt lực của Lý Văn Hải truyền đến: “Cha đã đồng ý đến, nói tôi biết địa chỉ!”
“Khách sạn Borrman ở làng đại học!”
“Số phòng?”
Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Các người không cần phải biết số phòng, Lý Thiên Hạo đến, chúng tôi sẽ xuống.”
Diệp Quân Lâm làm vậy là để ngăn việc Lý Thiên Hạo không đến.
“Sao? Ông nội thực sự sẽ đến?”
Lý Tử Nhiễm lớn lên dưới cái bóng của Lý Thiên Hạo, lúc này dĩ nhiên sợ đến mức run lên.
“Căng thẳng cái gì? Ông ta là đến mời em quay lại!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.
Lý Tử Nhiễm bị dọa đến quên mát lời dự đoán trước đó của Diệp Quân Lâm – Lý Thiên Hạo sẽ đích thân đến mời cô trở lại.
Khoảng nửa giờ sau, một chiếc Mercedes-Benz dừng lại trước khách sạn.Chỉ cần CLICK VÀO ĐÂY mất 3s là bạn đã ủng hộ team dịch có kinh phí dịch truyện rồi đó ^^
Lý Thiên Hạo xuất hiện trong tầm mắt.
“Được rồi, chúng ta xuống thôi.”
Lý Tử Nhiễm toàn thân run lên, nắm chặt lấy cánh tay Diệp Quân Lâm.
Thời điểm Lý Thiên Hạo nhìn thấy Lý Tử Nhiễm, ông cụ vô thức hét lên: “Lý Tử Nhiễm cháu… hừ, nhanh lên xel Ông nội có chuyện quan trọng muốn bàn với cháu! Lên xe đi!”
Lý Tử Nhiễm nhìn thấy vẻ mặt ôn hòa của ông nội liền trợn tròn mắt.
Ông nội vậy mà lại cười với cô?
Trong xe.
Không phải bàn đến Lý Thiên Hạo đối với Lý Tử Nhiễm tốt thế nào.
“Tử Nhiễm, ông nói chính sự một chút, trước đây không phải cháu vẫn luôn muốn khai phá công viên sinh thái Thành Tây sao? Bây giờ cơ hội đến rồi, cục trưởng Ngô của Cục xây dựng thành phố muốn cháu đích thân đến trình bày kế hoạch và phương án quy hoạch các thứ.”
“Cháu nhất định phải cố lên! Ông nội tin cháu có thể nắm bắt cơ hội này!”
Bằng cách này, Lý Tử Nhiễm được cử đến tòa nhà văn phòng chịu trách nhiệm dự án.
Thời gian là hơn 7 giờ 5.
0 Cuối cùng Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm cũng đến văn phòng.
Vừa nhìn thấy Lý Tử Nhiễm, cục trưởng Ngô – Ngô Dũng đã lập tức đứng dậy đi đến nghênh đón: “Lý tiểu thư đến rồi? Mời ngồi! Lý tiểu thư và vị tiên sinh này muốn dùng trà hay cà phê?”
*Tôi trà, cho cô ấy cà phê.”
Diệp Quân Lâm tự nhiên ngồi xuống.
Lý Tử Nhiễm cũng trợn tròn mắt.
Đây chính là cục trưởng Ngô của Cục xây dựng thành phố!
Đừng nói đến bọn họ, ngay cả Diệp Kiện Sâm của Diệp gia gặp ông ta cũng phải nghiêng mình chào hỏi.
Làm thế nào mà ông ta đối với bọn họ lại nhiệt tình như vậy?
Loại thái độ này giống như đang hạ mình.
“Có nghe thấy không, nhanh đi thu xếp.”
Ngô Dũng nói với thư ký.
“Nào, Lý tiểu thư mời ngồi!”
Ngô Dũng cung kính nói với Lý Tử Nhiễm.
“Ngồi đi.”
Nhìn thấy Lý Tử Nhiễm vẫn đang thát thần, Diệp Quân Lâm liền kéo cô ngồi xuống bên cạnh.
Rất nhanh trà và cà phê được mang đến.
Hai tay cầm tách cà phê của Lý Tử Nhiễm một mục run rầy.
Diệp Quân Lâm hai chân bắt chéo, tư thế như ông chủ lớn ngồi đó.
Ngô Dũng đứng trước mặt như một người phục vụ, lễ độ cung kính.
Ông ta thậm chí còn không dám nhìn Diệp Quân Lâm.
Đây chính là vị kia trong truyền thuyết!
Sau khi Lý Tử Nhiễm cố gắng bình ổn cảm xúc, liền đứng dậy đưa ra bản kế hoạch: “Ngô… xin chào cục trưởng Ngộ, tôi là Lý Tử Nhiễm, đây là bản kế hoạch của tôi! Mời ông xem qual”
Ngô Dũng mỉm cười: “Năng lực của Lý tiểu thư rõ như ban ngày, bản kế hoạch không cần xem nữa, chúng tôi rất yên tâm “
FEhem. ˆ Khi Ngô Dũng tiếp xúc với ánh mắt đáng sợ của Diệp Quân Lâm, ông ta liền bật người nhận bản kế hoạch, cùng mấy người phụ trách dự án nghiên cứu.
Lý Tử Nhiễm ở bên cạnh tỉ mỉ trình bày…
Khoảng nửa giờ sau, Ngô Dũng đứng dậy cười nói: “Chúng tôi thực sự đã không nhìn lầm Lý tiểu thư! Rất hoàn mỹ! Chúng tôi đối với phương án này đánh giá 95 điểm! Một số chỉ tiết chúng ta đều đã sửa chữa qua, hiện tại rất hoàn mỹ.”
Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Cũng chính là nói chọn chúng tôi rồi?”
Ngô Dũng gật đầu: “Sơ tuyển tổng cộng có 33 công ty tham gia đấu thầu, trước mắt mà nói Lý tiểu thư có số điểm cao nhất!
Hơn nữa trước đó chúng tôi đã khảo sát qua năng lực của công ty Hoa Đình và tập đoàn Lý thị, về cơ bản hoàn toàn có năng lực đảm nhiệm! Hiện tại chỉ còn là quá trình, ba ngày sau đến ký hợp đồng là có thể.”
Lý Tử Nhiễm chỗ nào cũng nghe không hiểu, đây chính là quyết định chọn cô rồi sao?
Diệp Quân Lâm đứng dậy, kéo Lý Tử Nhiễm rời khỏi, nhân tiện nói: “Cảm ơn…”
*À? Không dám không dám! Việc nên làm thôi!”
Ngô Dũng nghe Diệp Quân Lâm nói cảm ơn, sợ tới mức thiếu chút nữa quỳ xuống.
Dù đã đi ra bên ngoài, Lý Tử Nhiễm vẫn như đang còn trong mộng.
Mười mấy người Lý Thiên Hạo lập tức xông tới vây quanh: “Tử Nhiễm à, thế nào rồi?”
“Ông nội, sơ tuyển qua rồi, điểm của cháu là cao nhất, 95 điểm!
Cục trưởng Ngô muốn cháu ba ngày sau đến ký hợp đồng, dự án liền do cháu… chúng ta chịu trách nhiệm khai phá. Nhưng mà vẫn còn đang trong quá trình thực hiện, mọi việc vẫn phải giữ bí mật!”
Lý Tử Nhiễm muốn nói dự án này do chính cô khai phá, nhưng nhìn đến Lý Thiên Hạo, cô lại theo bản năng sửa miệng.
“Được, được lắm! Tử Nhiễm cháu đúng là niềm tự hào của ông nội! Cháu là công thần của Lý gial”
Lý Thiên Hạo kích động nói.
Những người khác cũng vui mừng không gì sánh được.
Suy cho cùng, thì đây cũng là một dự án lớn tỷ đô!
Lý Tử Nhiễm cảm thấy có chút không thật.
Kể từ khi Lý Tử Nhiễm có thể ghi nhớ đến nay, Lý Thiên Hạo chỉ khen ngợi cô hai lần.
Lần đầu tiên là vào sáu năm trước, khi cô gả cho thương nhân mới nổi Diệp Lâm Quân.
Lần này khen ngợi này làm cô cảm thấy không chân thực.
Lý Thiên Hạo vẫn có chút lo lắng hỏi: “Tử Nhiễm hiện tại dự án này chính là đã định cho chúng ta rồi sao? Chỉ cần ba ngày sau ký hợp đồng là được? Cháu chắc chắn chứ?” Lý Tử Nhiễm gật đầu: “Ông nội, cháu chắc chăn!”
“Được, ông yên tâm rồi!”
Lý Thiên Hạo thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm trở về nhà.
Một nhà Lý Thiên Hạo cũng về nhà.
Lý Văn Hải mỉm cười: “Cha, thật là không ngờ! Thật sự lấy được rồi! Con đã nhờ một người bạn hỏi thư ký của cục trưởng Ngô ở Cục xây dựng, đó là sự thật!”
Lý Thiên Hạo đỏ mặt: “Ừ, đối với Lý gia ta mà nói đúng là chuyện đại hỷ.”
Trương Tùng do dự nữa ngày, vẫn mở miệng hỏi: “Ông nội, ông thật sự muốn đem toàn quyền khai phá dự án này cho Lý Tử Nhiễm sao? Cháu sợ Diệp Quân Lâm lòng có dã tâm, đến lúc đó dự án này với chúng ta sẽ không còn một chút quan hệ nào.”
Lý Thiên Hạo cười cười nói: “Tùng à! Ông đã sớm nghĩ đến rồi!
Cháu không nghe những gì ông vừa nói sao? Hiện tại dự án này đã xác định là của chúng ta rồi, ba ngày sau chỉ cần ký tên là được. Đến lúc đó Lý Tử Nhiễm đã hết giá trị, huống chỉ cái công ty Hoa Đình nhỏ bé của nó có thể gánh nổi dự án 1 tỷ này Sao?”
“Cho nên, ba ngày sau các cháu đi đến kí vào hợp đồng! Ông chỉ cho Lý Tử Nhiễm một chức vụ trên danh nghĩa, thực chất không có bắt kỳ dính líu nào đến việc khai phá dự án.”
“Ha ha ha, ông nội một chiêu này của ông thật cao!”
Trương Tùng cười đến mức âm hiểm.