Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 399: Chương 399: Nhân Viên Xấu Xa




“Hả?”

Khi Vương Mỹ Kỳ nói ra cái tên này, những khán giả đang theo dõi Chương trình đều nín thở.

“Cái gì? Quân Lâm?”

Lý Tử Nhiễm, Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan đều quay sang nhìn Diệp Quân Lâm.

Chẳng phải Lý Tử Nhiễm nói sau khi Diệp Quân Lâm được phỏng vần, sẽ trở thành người nỗi tiếng sao?

Sao lại biên thành nhân viên xấu rồi?

Xảy ra chuyện gì thế này?

Diệp Quân Lâm chẳng nói chẳng rằng, lạnh lùng nhìn ti vi.

Lá gan của phóng viên nhỏ này lớn thật đáy.

Vương Mỹ Kỳ mỉm cười nói: “Có thể mọi người sẽ cho rằng có người như vậy gia nhập tập đoàn Vân Đình, chẳng phải giống như hổ mọc thêm cánh hay sao? Nhưng tôi đã điều tra rồi. Diệp Quân Lâm dựa vào mối quan hệ nên mới xin được làm việc ở tập đoàn Vân Đình, cả ngày chẳng làm việc gì cả. Trong thời gian làm việc, anh ta chỉ uống trà hút thuốc rồi đi ngủ, ngoài ra thì chẳng làm gì nữa.

“Mối quan hệ của anh ta với nhân viên trong công ty rất tệ, hơn tám mươi phần trăm nhân viên đều rất ghét anh ta, nhưng vì anh ta là đồng nghiệp nên chẳng thể làm gì được. Chỉ có một vài người vốn là nhân viên của tập đoàn Quân Lâm là có ấn tượng không tệ về anh ta.”

“Nhưng đến cả người ngoài như tôi cũng không thể chấp nhận nổi, để một khối u ác tính như vậy làm việc ở đây sớm muộn gì cũng sẽ liên lụy tới tập đoàn Vân Đình! Hiện giờ tập đoàn Vân Đình là hy vọng của Tô Hàng, là tập đoàn nỗi tiếng mà chúng ta đặt hy vọng vào, tôi không cho phép trong tập đoàn có một khối u ác tính như vậy!”

“Đồng thời, đạo đức của Diệp Quân Lâm, sống rất phóng túng! Anh ta từng nảy sinh ý định với chị dâu của mình, bây giờ lại qua lại ám muội với em vợ! Đây không phải là suy đoán của tôi, mà là kết quả mà tôi điều tra được. Hơn nữa, tôi đã phỏng vấn anh ta, anh ta cũng thừa nhận toàn bộ chuyện này!”

T¡ vi nhanh chóng chuyển sang hình ảnh của Diệp Quân Lâm.

Vương Mỹ Kỳ: “Tôi nghe nói anh sống rất phóng túng, còn nảy sinh tơ tưởng tới cả chị dâu của mình, có phải hay không?”

Diệp Quân Lâm: “Phải, chuyện này tôi thừa nhận!”

Vương Mỹ Kỳ: “Có người nói anh từng tham ô công quỹ của tập đoàn Quân Lâm?”

Diệp Quân Lâm: “Có chuyện này!”

Những câu hỏi mà Vương Mỹ Kỳ phỏng ván Diệp Quân Lâm, đều hỏi tới chuyện nhạy cảm.

Nhưng Diệp Quân Lâm lại thừa nhận tất cả những chuyện này.

“Àm!”

Xem được cuộc phỏng vấn này.

Lý Tử Nhiễm và Triệu Nhã Lan, Lý Văn Uyên, cả ba người đều sửng sốt.

Bọn họ nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm, không thể tin nổi: “Diệp Quân Lâm, có phải con bị ngốc không vậy?

Người ta hỏi gì con cũng trả lời hả? Không phải như vậy chứ?”

“Phải đấy, anh bị điên rồi hay sao? Cái gì cũng dám nói!”

Lý Tử Nhiễm cũng không thể tin nỗi.

Diệp Quân Lâm thì lại rất bình tĩnh.

Thủ đoạn của người phụ nữ này đúng là cao siêu!

Cô ta nói sẽ phá hủy anh, quả nhiên là làm thật.

Nội dung phỏng vấn không hề có vấn đề!

Nhưng bây giờ chiếu lên, là đoạn phỏng vấn đã được biên tập.

Cô ta dùng câu trả lời mà Diệp Quân Lâm nói về vấn đè khác, cố tình biên tập thành chuyện như vậy.

Làm thành chuyện giả dối rằng Diệp Quân Lâm thừa nhận mình tơ tưởng chị dâu.

Chuyện như thế, bình thường ai mà tin nỗi.

Nhưng cũng có vài người có năng lực thì sẽ nhận ra, đoạn phỏng vấn này đã bị biên tập.

Nhưng cũng chỉ có vài người mà thôi.

Đây là đoạn phim do đài truyền hình phát sóng, đại diện cho giới chức địa phương, đại diện cho quyền lực.

Nếu đài truyền hình đã chiếu lên, thì tức là giới chức đã kiểm duyệt, nội dung này là thật.

Mọi người có không tin thì cũng phải tin.

Đây chính là năng lực của người phụ nữ Vương Mỹ Kỳ này.

Biên tập nội dung phỏng vấn thành thế này, tên tuổi của Diệp Quân Lâm sẽ bị gắn với tiếng xấu này.

Trong xã hội coi trọng vật chất này, hủy diệt một người chỉ cần đơn giản như vậy thôi!

Như vậy, sau này nhất định ở tập đoàn Vân Đình không có chỗ dung thân cho Diệp Quân Lâm.

Các tập đoàn lớn ở Tô Hàng cũng tuyệt đối không thu nhận Diệp Quân Lâm.

Thậm chí, đến cả các nhà hàng và nơi công cộng đều cắm Diệp Quân Lâm tới.

Một người bình thường gặp phải chuyện này, chỉ còn một con đường chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.