Nhìn trên sàn, mấy người La Nhất Thần đang che nửa người dưới đau khổ kêu thảm thiết.
Phương Tử Tình sợ đến mức lập tức chạy đến trước mặt Diệp Quân Lâm.
“Là… là anh đã cứu tôi phải không?”
Phương Tử Tình hỏi.
“Đúng vậy, chắc chắn là tôi cứu cô!”
Diệp Quân Lâm cười nói.
Phương Tử Tình nhìn một chút, không khỏi nói: “Không có khả năng! Tuyệt đối không phải anh cứu tôi!”
Diệp Quân Lâm cau mày.
Người phụ nữ này có bệnh hả?
Sao không phải là mình cứu cô ta?
“Nhất định là ông chủ lớn! Chắc chắn là ông chủ lớn đã cứu tôi!”
Phương Tử Tình kích động nói.
Diệp Quân Lâm bát đắc dĩ gật đầu: “Không sai, chính là ông chủ lớn cứu cô!”
Dù sao anh chính là ông chủ lớn, nói như vậy cũng không Sai.
“Ông chủ lớn tới à?”
Phương Tử Tình tìm kiếm khắp nơi.
“Không, người ông chủ phái tới đã trở về. Gọi tôi tới là đón cô về!”
Diệp Quân Lâm nói.Ủng hộ team dịch nhanh ra chương bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào!
“Tốt, chúng ta trở về!”
Phương Tử Tình vừa định cất bước, lại phát hiện chân mình run, cô ta không di chuyển nổi bước chân.
Cô ta bắt đắc dĩ nhìn về phía Diệp Quân Lâm.
“Thật phiền phức.” Nguồn hayonline nhé cả nhà! Mong cả nhà luôn đọc tại nguồn hoặc tìm nguồn hayonline đọc để khích lệ nhóm hăng say lên chương mỗi ngày nhé!
Diệp Quân Lâm bát đắc dĩ lắc đầu.
Cuối cùng anh chỉ có thể cõng Phương Tử Tình đi ra.
Tuy nhiên trước khi đi, anh cầm điện thoại của La Nhất Thần.
Phương Tử Tình ghé vào trên lưng Diệp Quân Lâm, cô ta cảm thấy rất kiên định, an toàn và ấm áp.
Dường như Diệp Quân Lâm cũng không kém cỏi như thế, thật không tệ.
Dù cho lần này người cứu mình là ông chủ lớn.
Nhưng cuôi cùng người mang mình ra khỏi “địa ngục”
chính là Diệp Quân Lâm!
“Hu hu hu…”
Rất nhanh cô ta nghĩ đến bí mật vẫn còn ở trong tay La Nhất Thần, cô ta khóc lớn.
Diệp Quân Lâm nghĩ đến cái gì, anh đưa túi cho Phương Tử Tình.
Phương Tử Tình nhìn đồ đạc trong túi xách, chân mày cô ta mới dần dần giãn ra.
“Anh không xem chứ?”
Phương Tử Tình nghi ngờ nhìn Diệp Quân Lâm.
“Tôi không có hứng thú với cô!”
Diệp Quân Lâm nói.
“Anh…”
Vẻ mặt Phương Tử Tình phẫn nộ.
Tuy nhiên lấy được bí mật của mình, cô ta cũng kiên định hơn nhiều.
Thực ra bí mật chính là ảnh riêng tư của cô ta, có hơi thoáng.
Cộng thêm Phương Tử Tình tương đối cao ngạo bảo thủ, nên cô ta tuyệt đối không hy vọng bị lộ ảnh chụp.
Trong lúc yêu đương với La Nhât Thân, La Nhật Thân đã lén lấy từ trong máy vi tính của cô ta.
La Nhất Thần uy hiếp cô ta nhiều năm.
“Đúng rồi, đừng nói chuyện này với Tử Nhiễm!”
Phương Tử Tình thương lượng.
“Không có thời gian nói chuyện vớ vẫn của cô!”
Diệp Quân Lâm thật sự rất không kiên nhẫn.
Phương Tử Tình không nói gì, chỉ dán mặt thật chặt lên trên lưng Diệp Quân Lâm.
Mặc dù Diệp Quân Lâm có rất nhiều thứ không chịu nỗi, là một thằng phế vật ở trong mắt cô ta.
Không cách nào so sánh được với những người La Nhất Thần này.
Nhưng ngày hôm nay cô ta phát hiện, loại đàn ông kiên định có thể tin này là khó tìm nhất.
Trách không được Tử Nhiễm mãi không buông tay Diệp Quân Lâm.
Diệp Quân Lâm cũng hơi thoáng.
Đuổi Phương Tử Tình về nhà cô ta xong, Diệp Quân Lâm liền về nhà mình.
“Hả? Sao trên người anh có mùi của phụ nữ? Còn có mùi máu tươi?”
Về đến nhà, Lý Tử Nhiễm đã đoán được.
“A2? Có à?”
Diệp Quân Lâm không đoán được.
“Còn nói không có! Trên người anh còn có tóc của phụ nữ!”
Lý Tử Nhiễm tìm được sợi tóc dài trên người Diệp Quân Lâm.
“Cái này… đây là của Phương Tử Tình!”
Diệp Quân Lâm nói.
“Anh và cô ấy tiếp xúc thân mật như vậy để làm gì?”
Lý Tử Nhiễm thở phì phò phồng miệng lên, nổi máu ghen nhìn Diệp Quân Lâm.
Mặc dù là bạn thân.
Nhưng tiếp xúc như vậy với Diệp Quân Lâm, cô cũng không nhịn được.
“Anh… anh…”
Diệp Quân Lâm á khẩu không trả lời được.
Anh muốn giải thích chuyện đã xảy ra.
Nhưng Phương Tử Tình muốn anh giữ bí mật.
Anh không thể nói ra được.
“Xem đi? Không có cách để giải thích à? Nếu anh cảm thấy Phương Tử Tình tốt, anh ly hôn với em đi, mấy người ở cùng nhau đi!”