Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 1186: Chương 1186




“Chứng bệnh lạ của ông cần thời gian để tôi trở về nghiên cứu, ba ngày sau, tôi sẽ mở lò luyện đan dược cho ông”

Tân Trạm lấy từ trong nhẫn chứa đồ ra hai viên đan dược, một viên xích hồng, một viên u lam.

Tam trưởng lão tiếp nhận, phát hiện hai viên đan dược này, một viên cực nóng hổi, một viên lại lạnh buốt thấu xương.

“Những này cũng không dùng tới? Nhưng đan dược cậu cho tôi hình như là linh đan phục dụng của các đệ tử bình thường, khí tức không đủ mạnh”

Tam trưởng lão cũng nhíu mày.

Tân Trạm lấy đi số lượng lớn tiên thảo của ông ta, thậm chí Thải Điệp tiên thảo đều lấy lại, kết quả chỉ đưa cho ông ta hai viên đan dược phổ thông.

Nếu trước đây không phải Tân Trạm thể hiện thực lực, hơn nữa nhiều năm như vậy, ánh mắt của ông ta có kinh nghiệm nhìn người thì ông ta cũng hoài nghi Tân Trạm là người đại trưởng lão phái tới để lừa gạt ông ta.

“Cái đan dược này chỉ là để ông không phát bệnh trong vòng ba ngày mà thôi, không cần quá tốt.”

Tân Trạm lắc đầu nói: “Nhớ kỹ, nếu như quỷ phách phản phệ, ông lập tức sử dụng đan dược màu lam, nếu là đan độc phản phệ, ăn viên màu đỏ, đừng nhớ sai.”

“Lúc tôi bị quỷ phách phệ, toàn thân như rơi xuống hầm băng, cậu còn để cho tôi nuốt viên đan dược Băng Hàn kia, có phải cậu nói sai hay không” Tam trưởng lão có chút choáng váng.

Cũng may là đã đánh cược thắng “Không lầm, nếu ông không tin thì cũng có thể không ăn, dù sao cũng không chết được”

“Cậu muốn đi”

Nhìn thấy Tân Trạm đi ra phía ngoài, Tam trưởng lão sững sờ, vội vàng nói: “Cậu còn chưa dò xét kinh mạch của tôi.”

“Không cần, trước đó giao thủ cùng ông, linh khí của tôi đã đi dạo một vòng ở trong cơ thể của ông rồi”

Tân Trạm khoát tay áo, nhìn Trác Cư một chút.

“Trưởng lão, tôi dẫn anh ta đi xử lý thủ tục gia nhập tông môn: Trác Cư lên tiếng chào hỏi, đi theo Tân Trạm.

Trong điện chỉ để lại Tam trưởng lão với sắc mặt âm tình bất định, nhìn hai viên đan dược trong tay mà sững sờ.

Ông ta sống nhiều năm như vậy, gặp qua cũng không ít người, nhưng Tân Trạm vẫn là người thứ nhất, khiến ông ta hoàn toàn không thấy được manh mối nào cả.

Đan dược này, ăn hay là không ăn?

Trác Cư dẫn Tân Trạm đi tới khu vực của đệ tử nội môn ở, so với đệ tử ngoại môn ở giữa sườn núi, hoàn cảnh nơi này không tồi, linh khí cũng càng nồng đậm hơn, một thác nước từ đỉnh núi chảy nghiêng xuống, giọt nước trong suốt dưới ánh mặt trời lấp lánh mà chảy xuôi.

Phủ đệ mà đệ tử hạch tâm ở được xây dựng ở bên cạnh cái thác nước này.

“Anh Tân, bây giờ anh còn chưa nhập môn, chỉ có thể ủy khuất ở tạm ở trong phủ đệ của tôi, anh tạm thời nghỉ ngơi, tôi chạy đi tông môn các một chút, nhập môn có chút công việc liên quan phải làm”

Trác Cư cười giải thích, ở trước mặt người ngoài anh ta xưng Tân Trạm là sư huynh, đây cũng là yêu cầu của Tân Trạm, nhưng thời điểm không có ai, anh ta vẫn quen thuộc xưng hô là anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.