Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 1434: Chương 1434




Đương nhiên, chuyện này có lẽ cũng do Mộc Thăng Khanh cố ý, viết càng chỉ tiết càng đáng tin cậy, để mọi người có thể tin rằng anh ta hiểu biết sâu sắc về thánh cảnh Đông Hoàng Thánh cảnh Đông Hoàng này từng là một trong những chiến trường của các tu sĩ cổ đại, có vô số thế lực phi thường không thể tưởng tượng nổi đã chiến đấu ở đây, trận chiến vô cùng ác liệt, cuối cùng trời đất tan tành, thiên địa chia cắt, là vô số vết nứt trong không gian, ảnh hưởng đến sự ổn định của toàn bộ lục địa.

Vì vậy, sau đó, có các thế lực to lớn liên thủ phong tỏa chiến trường và cắt nó ra khỏi đại lục, điều này đã giải quyết mối nguy.

Nhưng sau rất nhiều năm tháng, những phong ấn này dần dần nới lỏng, các tu sĩ sau đó đã tìm ra một số cách để sử dụng khoảng thời gian ổn định của các vết nứt không gian trong một khoảng thời gian nhất định, để khám phá chúng.

Nhưng mỗi lần như vậy, chỉ có thể tiến vào một phần chiến trường, mà thánh cảnh Đông Hoàng này chính là một trong những chiến trường đó.

Trong thánh cảnh được chia thành nhiều vùng khác nhau.

Một số vị trí gần ngoại vi, không có vật bảo quá mạnh, thích hợp cho việc thăm dò của xuất khiếu hậu kỳ và phân thần cảnh sơ kỳ. Ở một số nơi, nó có lợi cho phân thần cảnh hậu kỳ.

Theo cách này, chỉ cần không vận may không quá tệ, sẽ không đến mức vừa mới vào thánh cảnh, đã gặp phải cường giả không cách nào chống cự được, mà mất mạng.

“Phù ma, ông vốn dĩ là thuộc về thế giới này, vậy thì ông có từng tới chiến trường cổ đại không? “Tân Trạm hỏi.

“Tôi hình như đã từng, nhưng lại hình như chưa từng “Phù ma nói.

“Cậu nói cái này có khác gì không nói đâu “Tân Trạm bất lực nói.

“Phí lời, tôi nói rồi, năm nay tại đại lục đại nạn, về sau vô tình mắc sai lầm, trước khi chết mới chạy tới thế giới của cậu, thần thức bị tổn hại nặng nề, không thể nhớ được rất nhiều chuyện “Phù ma cũng trầm mặc.

“Ông lúc đó cũng ở đại lục làm mưa làm gió, rốt cuộc là tu vi gì? “Tân Trạm có chút tò mò hỏi.

Thực ra phù ma vẫn luôn ký sinh vào cơ thể mình, trước kia ở thế giới của mình tu vi lộ ra rất thấp, nhưng liên tục tiếp xúc, Tâm Trạm bất kể là thăng cấp bao nhiêu, nhãn giới và kinh nghiệm của phù ma này đều không có gì khó khăn, điều này cũng khiến Tân Trạm có phần tò mò.

“Ít nhất thì cũng mạnh hơn cậu, có lẽ là phân thần cảnh cao cấp “Phù ma nói không chắc.

“Tại sao? “ Tân Trạm nói.

“Bởi vì tôi có hiểu biết về lá bùa căn nguyên, hơn nữa cũng không thấp, điều này cho thấy tôi nhất định là khi thăng cấp lên phân thần cảnh, đã đạt được lá bùa căn nguyên “Phù ma khẳng định nói.

“Tôi thông thạo bùa chú như vậy, nói không trừng tôi là tu sĩ hợp thể cảnh, đợi đến lúc tôi hồi phục ký ức, tu vi có thể dọa chết cậu đấy “

“Ông mạnh như vậy, tại sao còn bị cha ta gài bãy? “ Tân Trạm trợn mắt nói.

Phù ma đột nhiên trở nên câm nín, lại hận thù nghiến răng.

Thằng nhóc hôi hám này thật sự đáng ghét, mỗi lần bản thân thể hiện một chút đều dùng câu nói này để phản kích mình, quan trọng là lão ta lại không có cách nào khác.

“Đừng nói những chuyện đó nữa. Ông cảm thấy những thứ Mộc Thăng Khanh nói, bảo vật cùng các loại khí căn nguyên có đáng tin không? “Tân Trạm nói.

Lần này, phù ma hơi trầm tư suy nghĩ một chút.

“Nơi này thực sự tồn tại, bởi vì khí căn nguyên của trời đất, vốn được sinh ra giữa trời đất. Có thể nắm chắc đại năng, rồi dung nạp vào cơ thể, nhưng một khi thân thể chết đi, những khí căn nguyên này sẽ quay lại, vừa vặn gặp được những nơi đặc biệt, căn nguyên sẽ bị hạn chế trong đó, sẽ hình thành căn nguyên vô chủ thuần túy “

Tân Trạm gật đầu, Mộc Thăng Khanh cũng nói rồi, nơi mà anh ta nắm giữ, chính là nơi chiến trường chiến đấu của các tu sĩ đại năng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.