Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 1730: Chương 1730: Chương 1729






“Không phải là Mộng Mộng xảy ra chuyện rồi đấy chứ”

“Không có gì đâu, Man Tộc lại làm loạn, bà ở đây nhé tôi đi xem thử” Người đàn ông nở nụ cười, cơ thể nhoáng cái đã rời khỏi phòng làm việc.

Nơi tu luyện lớn nhất Nam Vực, đại trận thượng cổ đang chuyển động hấp thu linh khí tinh thuần nhất trong trời đất.

Trong đó có mấy nghìn người đang ngồi xếp bằng, họ mặc đồng phục, khí tức của mỗi một người đều chói lọi, tu vi thấp nhất cũng đã đạt tới Cảnh giới Phân Thần đỉnh phong.

Họ là Long Vệ tỉnh nhuệ nhất của vực chủ nguyện trung thành với chủ của Nam Vực.

“Dẫn tất cả mọi người đi theo tôi”

Người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện ở trên bầu trời của chỗ này, sắc mặt ông ấy sa sầm hét lên với bên dưới.

“Vực chủ đã xảy ra chuyện gì, Man Tộc lại làm loạn sao?”

Một thanh niên từ phía dưới bay lên, thanh niên vừa mới dứt lời đã nhìn thấy sắc mặt của người đàn ông kia giống như mây đen thì trong lòng không khỏi run lên.

Bản thân đi theo vực chủ đã mấy trăm năm nhưng chưa từng nhìn thấy ông ấy căm phãn như vậy.

“Tất cả mọi người nghe lệnh, kết thúc tu luyện”

Dương Khê khẽ quát, tất cả tu sĩ đều mở mắt ra bay tới sau lưng Dương Khê rồi quỳ lạy người đàn ông.

Khí tức của họ kết nối thành một vùng giống như muốn xé rách trời đất.

Người đàn ông gật đầu sau đó xoay người nhanh chóng bay đi.

Nghìn người này lập tức đi theo sau lưng ông ấy.

Những tu sĩ tinh nhuệ này bay qua một tòa thành lớn lập tức thu hút không ít sự chú ý và thảo luận ầm ï của tất cả mọi người.

“Vực chủ, đã có chuyện gì xảy ra?” Dương Khê bay ở bên cạnh người đàn ông không nhịn được hỏi.

“Mộng Nhi đã xảy ra chuyện”



Nếu như Thẩm Mộng có chuyện gì ngoài ý muốn cho dù hung thủ là ai vực chủ chắc chắn sẽ trở nên điên cuồng, cả nhà đối phương chắc chắn sẽ máu chảy thành sông.

“Mộng Nhi còn sống, ngọc bài bản mệnh của con bé vẫn còn nhưng ấn ký đã sắp tiêu tan, tôi cũng không thể bảo đảm con bé có thể kiên trì được nữa hay không” Người đàn ông khàn giọng nói: “Tôi đã thông báo bố trí trận pháp nên chúng †a chắc chắn phải nhanh lên”

“Tất cả tăng tốc, đừng lo lắng về tiêu hao, phải tới truyền tống thượng cổ với tốc độ nhanh nhất” Dương Khê gầm lên về phía sau.

Vực chủ giống như là cha của mình, nghe nói Thẩm Mộng gặp nguy hiểm thì bản thân cũng cảm thấy sốt ruột.

“Dám làm con gái tôi bị thương thì tôi sẽ giết cả gia tộc của người đó”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.